Mục lục
Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Dục Thần tiến đến bên tai cô, thần thần bí bí nói: "Thật ra không cần suy luận, tên Âu Dương kia vừa rồi nói chuyện với tổng giám đốc Đới, hình như có nhắc đến Sở Dao gì đó..."

Nói xong bèn cười lên haha.

Lâm Mộng Đình lườm anh một cái, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, nhưng mà trong lòng vẫn rất bội phục anh.

Ít ra Lâm Mộng Đình không thể nghĩ ra được phán đoán về Hầu Thất Quý như vậy.

Lúc này, Đới Đình đi đến nói:

"Cậu Lý, cô Lý, hay là hai người đi trước đi, nơi này cứ giao cho tôi xử lý. Xe mà hai người đặt, tôi sẽ phái người đưa đến tận nhà".

Lý Dục Thần cười nói: "Tôi đánh người ở chỗ của cô, theo lý thuyết thì cô nên bắt tôi lại mới đúng, sao còn bảo tôi đi?"

Đới Đình cười khổ nói: "Cậu Lý đừng nói đùa, tôi đều nhìn thấy chuyện đã xảy ra rồi, Âu Dương Tĩnh đã làm sai trước. Nhưng mà cậu Lý, bố của Âu Dương Tĩnh là chủ tịch tập đoàn Tây Châu - Âu Dương Sân".

"Thì sao chứ?", Lý Dục Thần lạnh nhạt hỏi.

"Âu Dương Sân làm ăn ở thủ đô nhiều năm, quan hệ rất rộng, thế gia hào môn ở thủ đô cũng sẽ nể mặt ông tôi một chút. Vừa rồi Âu Dương Tĩnh mới gọi điện thoại gọi rất nhiều bạn bè tới đây", Đới Đình nói.

"Thì sao chứ?", Lý Dục Thần vẫn lạnh nhạt hỏi.

"Đa số cậu ấm cô chiêu ở thủ đô đều là hội viên của câu lạc bộ chúng tôi, Âu Dương Tĩnh có quan hệ không tệ với bọn họ. Nếu như bọn họ đều tới, chúng tôi cũng không tiện áp chế. Nhỡ may xảy ra xung đột với cậu..."

"Thì sao chứ?"

Đới Đình ngây ngẩn cả người. Cái tên này, ngoại trừ nói câu này ra thì không biết nói cái gì khác sao?

Đây là có bao nhiêu tự tin chứ!

Cho dù cậu có mạnh thế nào đi nữa, còn có thể đánh hết cả đám thiếu gia ở thủ đô một trận ư?

"Cậu Lý...", Đới Đình do dự một chút: "Nói thật nói với cậu đi, tôi không phải chủ nhân chỗ này, chủ nhân của câu lạc bộ này là bạn tốt của tôi - Sở Dao, cô ta là đại tiểu thư nhà họ Sở. Vừa rồi tôi đã thông báo với cô ta rồi, chẳng mấy chốc cô ta sẽ chạy đến. Địa vị của chị Sở Dao ở nhà họ Sở rất xấu hổ, cô ta và đại thiếu gia Sở Triết của nhà họ Sở là anh em cùng cha khác mẹ, quan hệ của hai người không tốt lắm, người trong gia tộc cũng khá là thiên vị Sở Triết".

"Tôi hiểu rồi", Lý Dục Thần nói: "Nếu như hôm nay làm lớn chuyện, khiến mọi chuyện không thể cứu vãn được, cô Sở sẽ không dễ dàng, anh trai cô ta sẽ có thể mượn chuyện này để đả kích cô Sở, thậm chí cướp đi quyền kinh doanh câu lạc bộ Dao Quang, đúng không?"

"Đúng là như vậy", Đới Đình gật đầu nói.

"Nhưng chuyện này có liên quan gì đến tôi?", Lý Dục Thần nói.

Đới Đình sững sờ, không nghĩ tới Lý Dục Thần lại không hề nể nang gì như thế. Cô ta có chút hối hận vì đã nói mấy chuyện này với anh, nhưng đã nói ra miệng, không có cách nào thu hồi.

Cô ta cắn môi một cái, nói: "Sở Triết rất thân thiết với Tần gia, hai ngày trước hắn ta còn đến chỗ Tần gia, trở về liền thuyết phục bác Sở..."

Cô ta chưa nói xong, chợt nghe có người nói: "Im ngay! Ai bảo em nói mấy chuyện này!"

Chỉ thấy một ngươi phụ nữ chừng ba mươi tuổi đi tới, không thể nói là xinh đẹp tuyệt trần, nhưng khí chất cực kỳ xuất chúng, trong sự già dặn lộ ra cao nhã phú quý, chỉ là vẻ mặt lạnh như sương, cũng không biết là bởi vì chuyện hôm nay, hay là bởi vì lời Đới Đình vừa nói mà tức giận.

Thấy cô ta đi đến, Tiểu Trịnh và quản lý Ngô đều thành thật đứng ở một bên, không dám thở mạnh cái nào.

"Chị Sở Dao!", Đới Đình gọi một tiếng.

"Đình Đình, chị coi em là bạn tốt mới nói chuyện trong nhà với em, sao em có thể nói với người ngoài được?", Sở Dao nói.

"Là em sai", Đới Đình đi lên khoác tay Sở Dao, nhìn qua thì có vẻ quan hệ của hai người đúng là rất thân thiết.

Sở Dao nhìn thoáng qua Âu Dương Tĩnh nằm dưới đất trong một góc hẻo lánh của vườn hoa, nhíu mày, sau đó đi đến trước mặt Lý Dục Thần, vươn tay ra:

"Cậu Lý đúng không, tôi tên là Sở Dao".

"Rất vui được gặp cô!", Lý Dục Thần nhẹ nhàng bắt tay với cô ta.

Sau đó Sở Dao lại bắt tay với Lâm Mộng Đình, hai bên xem như quen biết.

"Cậu Lý, cô Lý, hai người gặp phải chuyện không vui ở chỗ này, tôi đại diện cho câu lạc bộ Dao Quang cùng cá nhân tôi chân thành xin lỗi hai người", Sở Dao nói: "Người sáng mắt không nói tiếng lóng trước mặt, tôi sẽ nói thẳng, chuyện ngày hôm nay, cho đến bây giờ tôi còn có thể xử lý. Nhưng nếu như hai vị còn không đi, lát nữa anh tôi tới, chuyện này sẽ càng thêm khó giải quyết. Mặc dù Âu Dương Tĩnh chỉ là tên hề, nhưng hắn và Tiêu Ngôn thiếu gia có quan hệ không tệ. Nếu như cậu Tiêu cũng tới..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK