Mục lục
Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vậy tôi cũng xem như đã tiến vào cửa tiên đạo sao?", Chị Mai hỏi.

"Chỉ có thể coi là sờ tới cánh cửa thôi. Cánh cửa tiên đạo quá cao, muốn nhảy vào cũng không dễ dàng", Lý Dục Thần nói: "Nhưng mà chị có ngộ tính tốt, lại hiếu học, nhập môn cũng không phải việc khó".

Chị Mai nói: "Có thể sờ được vào cánh cửa đã là duyên phận rất khó gặp trên thế gian rồi. Cám ơn cậu, Dục Thần!"

Chị Mai xây một ngôi mộ mới cho sư phụ mình trong ngôi miếu đổ nát ở tổng đà Lan Môn thành phố Dũng, còn dựng lên một tấm bia, sau đó liền quét dọn từ trong ra ngoài, từ trước đến sau.

Bận rộn suốt cả đêm, ngôi miếu hoang rộng lớn đã được bà ta làm cho rực rỡ hẳn lên.

Lý Dục Thần biết rõ đây là phí công. Nơi này sớm muộn gì cũng sẽ bị phá hủy, cho dù là mái ngói cổ xưa hay là tượng thần tổ sư, còn có ngôi mộ mới trong sân cùng với thi cốt trong phần mộ, cuối cùng cũng sẽ biến mất không còn tăm hơi trong những tiếng ù ù của máy xúc.

Qua mấy năm, có lẽ nơi này sẽ có một tòa nhà cao tầng đứng sừng sững, hoặc là một công viên. Nhưng ở trước mặt thế sự xoay vần, những thứ đó cũng chỉ là bụi bặm.

Chỉ có tiên nhân chân chính mới có thể vĩnh hằng cùng với trời đất.

Nhưng điều đó cần phải trải qua tầng chín lôi kiếp!

Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, không biết lôi kiếp lần thứ hai sẽ diễn ra khi nào.

Anh cảm giác cũng sắp tới rồi. Lúc ở Hoang Trạch, anh đã mơ hồ có dự cảm.

Thế nhưng vẫn còn phải chờ cơ duyên.

Có một số người cảm giác lôi kiếp sắp tới, đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ rồi, nhưng mà cả một đời đều không đợi được lôi kiếp giáng lâm.

Lần trước nhận được cơ duyên trên thành Dã Trường, anh còn muốn cảm ơn Trương Diễm Diễm và ảnh ma kia.

Cơ duyên lần này sẽ là gì đây?

Mà sau khi lấy được kiếm Huyền Minh, gặp được Thiên Ma Vũ, nghe được Thất Sát Ca ở Hoang Trạch, anh biết lần lôi kiếp tiếp theo nhất định sẽ vô cùng mãnh liệt.

Có lẽ, sẽ mãnh liệt đến mức anh căn bản khó mà ngăn cản được.

...

Lý Dục Thần cũng không biết một đêm này, nhà họ Liễu ở một nơi khác trong thành phố đã xảy ra thảm án diệt môn.

Anh càng không biết, vụ án diệt môn này sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho anh sau này. Mà cơ duyên lôi kiếp lần thứ hai mà anh đang chờ đợi cũng đã lặng lẽ đến gần vào lúc này rồi.

Sau khi hừng đông, Lý Dục Thần liền dựng phi kiếm lên, bay thẳng tới đảo Cửu Long cùng với chị Mai.

Đảo Cửu Long nằm ở biên giới thềm lục địa biển Hoa Đông. Bởi vì vị trí đặc biệt nên đều được các quốc gia quan tâm đặc biệt. Cho dù là Hoa Hạ hay là Đông Doanh, hay là các quốc gia ở châu Mỹ bên kia bờ đại dương xa xa đều có ý muốn lôi kéo, thu phục nó với đủ các loại thủ đoạn vừa đấm vừa xoa, có thể nói là tầng tầng lớp lớp.

Nhưng đảo Cửu Long vẫn luôn yên ổn nằm ở nơi đó, giống như một cái lá cây lẻ loi treo trên biển, mặc dù không có rễ, nhưng chưa bao giờ bị nhấn chìm.

Đương nhiên đảo Cửu Long không chỉ có một hòn đảo, thật ra đây là tên gọi chung của cả một quần đảo. Người bình thường đều cho là có chín hòn đảo, cho nên mới gọi là đảo Cửu Long. Nhưng thật ra có một số là đá ngầm trên biển, thực sự khó được gọi là hòn đảo. Nếu như muốn tính cả thì sẽ không chỉ có chín hòn đảo thôi đâu.

Lý Dục Thần đứng trên không trung quan sát, cũng không nhìn ra giữa những hòn đảo này có mối liên hệ gì, ngoại trừ ba hòn đảo lớn ở giữa ra thì còn lại đều chỉ là những mỏm đá nhô ra phân tán trên biển mà thôi.

Anh rơi xuống trên bờ biển một hòn đảo lớn ở chính giữa. Nơi này không có người, không đến mức bởi vì bọn họ đột nhiên xuất hiện mà bị hù dọa.

Dù sao đảo Cửu Long cũng không phải quốc gia, tuy không được kiến thiết nhưng cũng tuyệt không tính là lạc hậu.

Trên đảo cũng có đường cái, còn có một số người lui tới.

Anh tìm người hỏi đường, sau đó đi đến một thị trấn.

Trưởng trấn ở đây chính là tam đảo chủ của đảo Cửu Long - Trữ Phượng Toàn.


Dân cư trên đảo chỉ vào một tòa nhà hai tầng nhỏ, nói cho bọn họ biết nơi đó chính là tòa nhà chính quyền của thị trấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK