Mục lục
Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lúc em gặp được, hẳn là còn ở cửa vào Tiên Thiên, chắc chắn bản thể đang bế quan, chỉ lấy võ hồn ra mặt. Ông ta hẹn em đến đại hội võ lâm kết thúc. Lúc ấy em cũng đã đồng ý với ông ta, trước khi diễn ra đại hội võ lâm, em sẽ không động vào người nhà họ Viên".

"Khó trách chú lại sắp xếp lễ đính hôn vào hôm nay, cũng đã tính xong thời gian rồi", Tiền Khôn gật đầu, lại có chút lo âu nói: "Nếu biết rất có thể Hà Trường Xuân đã đột phá Tiên Thiên, chú còn muốn tham gia đại hội võ lâm sao?"

Chị Mai cũng nói: "Đúng vậy, Dục Thần, chúng ta đừng đi nữa!"

Lý Dục Thần mỉm cười: "Vì sao lại không đi? Chị không muốn kết thúc với Liễu Kim Sinh sao?"

Tiền Khôn có chút hiếu kỳ nhìn chị Mai.

Trên mặt chị Mai hiện ra vẻ lo lắng, nói: "Dục Thần, chuyện của tôi không quan trọng, cậu không cần vì tôi mà bí quá hoá liều. Theo tôi được biết, rất có thể Liễu Kim Sinh cũng đã luyện được võ hồn. Cậu phải đồng thời đối phó với hai Tông Sư..."

Lý Dục Thần lạnh nhạt nói: "Chỉ là võ hồn mà thôi, không sao cả! Sau đại hội võ lâm, tôi còn muốn đến đảo Cửu Long một chuyến, đến lúc đó, chị hãy đi cùng với tôi".

Chị Mai kinh ngạc, ngây ra nhìn Lý Dục Thần.

Bà ta không nghĩ tới Lý Dục Thần vừa mới trải qua một trận đại nạn sống chết, bây giờ lại đang ở thời điểm quan trọng của trận chiến Lâm Viên, cộng thêm anh còn phải đính hôn, lúc này còn có thể nghĩ đến bà ta, không những muốn đối phó với Liễu Kim Sinh, còn sắp xếp cả hành trình đến đảo Cửu Long.

Nghĩ tới đây, trong lòng chị Mai không khỏi ấm áp, hốc mắt lại có chút ẩm ướt.

...

Chuyện của tập đoàn Kinh Lý đã kết thúc, đây chỉ là nhạc đệm, chủ đề của ngày hôm nay vẫn là lễ đính hôn của Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình.

Dưới sự dẫn dắt của MC, nghi thức đính hôn lại tiếp tục diễn ra.

Cô dâu và hai phù dâu đều được mời ra đằng sau thay quần áo.

Từ Thông sớm đã chuẩn bị xong quần áo rồi.

Mặc dù trong kế hoạch phù dâu chỉ có mỗi mình Đinh Hương, nhưng Từ Thông chuẩn bị rất chu đáo, còn chuẩn bị thêm mấy bộ quần áo cho nên cũng có cái phù hợp với Tiền Hân Đồng.

Khi hai phù dâu dẫn cô dâu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, nhan sắc khuynh thành đã lập tức khiến tất cả mọi người đều chấn động.

Ba vị mỹ nhân khuynh thành khiến toàn bộ hồ Tiền Đường cũng phải mờ nhạt.

Nghi thức là do Từ Thông sắp xếp, Lý Dục Thần không can thiệp vào quá trình, cho nên cũng không biết gì, chỉ có thể nghe theo MC dẫn dắt, bảo anh làm gì thì làm cái đó.

Mọi người không khỏi cảm thấy khó hiểu, tại sao chàng trai tuấn tú trên người còn có khí chất phiêu dật mà con em thế gia khác cũng khó mà có được này lại có chút ngốc nghếch, nhìn kỹ còn có mấy phần đáng yêu chứ?

Khi nghi thức được tiến hành, tất cả mọi người đều bị không khí hạnh phúc, vui vẻ ở đây lây nhiễm.

Chỉ có Nghiêm Tuệ Mẫn không hề cảm thấy vui vẻ.

Bà ta nhìn hai phù dâu, nhìn thấy ai cũng đều cảm thấy con gái mình đang đứng ở bên trong nguy hiểm.

Một người là thanh mai trúc mã, một người là tiểu thư nhà họ Tiền, còn phải lấy một địch hai!

Bà ta hận không thể đi lên giúp con gái, một trái một phải túm chặt lấy chú rể!

Haiz, nếu bà đây trẻ lại hai mươi tuổi thì...

Viên Thọ Sơn rời khỏi hồ Tiền Đường, nhưng lại không về nhà, mà nhanh chóng đi tới núi Thành Hoàng.

Trên núi Thành Hoàng có một tòa lầu các, mặc dù ghi chú là cao bảy tầng, nhưng người ngoài nhìn lại chỉ thấy sáu tầng, đều tưởng rằng ghi chú bị sai. Lại không biết dưới Thành Hoàng Các này còn có một địa cung.

Viên Thọ Sơn đến trước một bức tường gạch xanh cũ kỹ trước Thành Hoàng Các, gõ mấy lần theo tiết tấu lên một viên gạch xanh.

Đợi nửa ngày vẫn không thấy động tĩnh gì, ông ta có chút khó hiểu, trong lòng lại đang lo lắng, liền dùng sức gõ mấy lần nữa. Sau mấy lần, tiết tấu đã toàn hỗn loạn.

Chợt nghe đến có người sau lưng nói chuyện: "Trong lòng chú đang loạn".

Viên Thọ Sơn đột nhiên quay người, trông thấy một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi năm mươi tuổi đứng phía sau.

Ông ta giật mình nhìn người kia, hơn nửa ngày mới nói: "Anh, anh rể? Sao anh lại biến thành dáng vẻ mấy chục năm trước rồi?"

Sau đó ông ta đã lập tức mừng rỡ: "Chúc mừng anh rể đã tu thành võ hồn, đột phá Tiên Thiên, từ đây vô địch thiên hạ!"


Người kia lắc đầu, quay người nhìn qua dãy núi trập trùng nơi xa: "Trong thiên hạ này, ai có thể vô địch được? Trước kia tôi theo đuổi võ đạo, cũng cho rằng đỉnh phong võ đạo chính là vô địch. Thẳng đến khi tôi đi vào Tiên Thiên mới biết được núi cao còn có núi cao hơn..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK