Mục lục
Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi không hiểu, với thuốc nổ có uy lực lớn như vậy, chỉ cần đưa tên họ Lý vào đó, không nghi ngờ gì, cậu ta sẽ phải chết. Tại sao lại vẽ vời thêm chuyện, để binh sĩ nhà họ Liễu chịu chết ở bên trong đó?"

"Đây cũng là vì muốn vẹn toàn, ở đại hội võ lâm, Lý Dục Thần một kiếm chém chết tông chủ của Thiên Nhẫn Tông, võ đạo đã xuất thần nhập hóa. Nhỡ đâu cậu ta phát hiện ra điều gì, chạy trốn ra ngoài trước khi vụ nổ xảy ra, mọi nỗ lực sẽ đổ sông đổ biển".

Hai người đang nói chuyện, đúng lúc này, bức tường thành dưới chân họ lại rung chuyển lần nữa.

Sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên, hố sâu tại nơi xảy ra vụ nổ đột nhiên nhô lên cao, một vụ nổ dữ dội hơn vừa rồi xảy ra.

Nhìn khói bụi che phủ bầu trời, hai người trên tường thành nhìn nhau.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Làm sao có thể có vụ nổ thứ hai?"

"Có phải thuốc nổ có vấn đề gì không? Vừa rồi không phải nổ hết rồi sao?"

"Không thể nào, đây không phải thuốc nổ bình thường, sẽ không xuất hiện vấn đề kiểu này, hơn nữa lượng sử dụng đã được tính toán, uy lực của vụ nổ vừa rồi cũng xấp xỉ như dự kiến".

Đang lúc bọn họ kinh ngạc không hiểu chuyện gì, đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm trầm đục đập vào đầu óc, giống như tiếng kêu của một loại dã thú nào đó.

Sau đó, một bóng dáng màu máu đỏ sẫm bay lên trời, xuyên vào đám mây hình nấm, lại từ trên đỉnh của tầng mây chui ra, biến thành một cái bóng dài màu đỏ sậm, xoay quanh đám mây.

"Đây là..."

Hai người hoảng sợ nhìn cái bóng dài màu máu xông qua tầng mây, không dám tin tưởng.

"Rồng! Là rồng!"

"Đây chẳng lẽ là giao long trong truyền thuyết mà Thích tướng quân hàng phục được trong lúc bảo vệ hải phận năm xưa?!"

"Nhưng tại sao nó lại ở đây?"

Đúng lúc này, một tiếng rồng gầm khác vang lên, nhưng không phải từ phía cổ trại mà đến từ con sông phía xa.

Hai người theo tiếng gầm nhìn lại, chỉ thấy những làn sóng bạc cao tận trời đột nhiên dâng lên từ mặt sông rộng lớn, một con bạch giao long chui ra từ trong làn sóng.

Con rồng lơ lửng trên mặt nước một lúc rồi bay về phía cổ trại.

Ở bầu trời phía trên cổ trại, bóng của huyết sắc long đang quanh quẩn trong bụi mù quay đầu nhìn một cái, sau đó gầm lên một tiếng, bay về phía bạch long.

Hai con rồng gặp nhau, bắt đầu giao chiến trên không trung.

Lúc này sắc trời đã muộn, ánh nắng chiều đang lan rộng, mà theo hai con rồng run rẩy, mây tía ngổn ngang, những luồng ánh sáng đầy màu sắc xuất hiện, bầu trời trông thật sự rất đẹp.

Vào ngày hôm nay, người dân thành phố Dũng đã nhìn thấy một kỳ quan trên bầu trời, những đám mây biến ảo, mơ hồ còn có thể nghe được âm thanh kỳ quái như tiếng của một loài thú lớn đang gầm gừ. Có người nói đó là sấm sét giữa trời trong xanh, có người nói là tiếng vang của sóng biển, cũng có người nói là tiếng gầm của rồng. Chỉ là thần long thấy đầu không thấy đuôi, không ai có thể nhìn thấy toàn cảnh con rồng, tất cả đều bị đám mây nhiều màu sắc che phủ.

Mà hai người ở trên tường thành Uy Viễn trên đỉnh núi Chiêu Bảo lại thật sự nhìn thấy rõ cảnh tượng hai con rồng đánh nhau.

Trong lúc bọn họ đang vô cùng kinh ngạc thì đột nhiên nghe thấy một tiếng huýt dài, một bóng người từ trên mặt sông phía xa chạy nhanh mà đến.

Chỉ thấy ông ta băng qua mặt nước, để lại một vệt trắng trên sông, chớp mắt đã lên bờ, nhún nhẹ lên ngọn cây bên bờ rồi vọt lên theo một đường hình vòng cung, chốc lát đã cách bờ mấy trăm mét, lại nhảy lên, lại là một vòng cung khác, nếu không nhìn kỹ sẽ cho rằng người này đang bay.

Chỉ trong một cái nháy mắt đã đến dưới chân thành Uy Viễn.

Hai người trên tường thành thoạt đầu là kinh ngạc, rốt cuộc là ai có khinh công cao siêu như vậy, đợi khi người nọ đi tới gần, bọn họ mới nhận ra đó vậy mà là gia chủ của nhà họ Liễu, Liễu Kim Sinh.

Liễu Kim Sinh nhẹ nhàng rơi xuống tường thành.

"Gia chủ!", hai người hô lên.

Liễu Kim Sinh khẽ gật đầu: "Hai vị tộc thúc vất vả rồi".

"Không khổ cực, chỉ là hình như xảy ra một chút lầm lỗi".

Liễu Kim Sinh nhìn thoáng qua cổ trại đã nổ nát dưới núi, hỏi: "Người đó không có chạy thoát ra ngoài phải không?"


"Cậu ta không có chạy ra ngoài, nhất định đã bị nổ chết".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK