Mục lục
Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, người hầu đến báo lại, nói Hoàng lão tông sư đã trở về.

Trần Định Bang mừng rỡ: “Đi, theo tôi đi nghênh đón!"

Sau đó ông ta và Hoàng Duy Long vội vã đi ra ngoài.

Phan Phượng Anh nhìn con trai một cái, cũng đi theo ra ngoài.

Tới phòng khách, thấy Hoàng Tổ Hùng, Phan Phượng Anh cũng không thèm quan tâm đến lễ nghi, sốt ruột hỏi han: “Thế nào? Hoàng lão tông sư, con tôi được cứu rồi sao?”

Hoàng Tổ Hùng nhìn bà ta một cái, sau đó nhìn về phía Trần Định Bang, nói: “Trần gia chủ, xin lỗi, về sau tôi sẽ không xen vào chuyện nhà họ Trần nữa”.

Ông ta nói xong câu đó, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.

“Vì cái gì?”, Phan Phượng Anh không nhịn được hét lớn.

Trần Định Bang và Hoàng Duy Long vẫn duy trì trầm mặc, trong lòng lại tràn ngập khiếp sợ. Tuy rằng chưa nói, nhưng bọn hắn đã đoán được nguyên nhân.

Hoàng Tổ Hùng nói mặc kệ, vậy chỉ có một khả năng, ông ta đã thua Lý Dục Thần.

Nhưng sao có thể? Đây là nghỉ vấn trong lòng Trần Định Bang và Hoàng Duy Long.

Hoàng Tổ Hùng thở dài một hơi, nói với Hoàng Duy Long: “Chúng ta đi thôi”.

Hoàng Duy Long không nói gì, chỉ chắp tay tỏ ý xin lỗi với Trần Định Bang, sau đó yên lặng đi theo Hoàng Tổ Hùng.

Nhìn thấy bọn họ rời khỏi nhà họ Trần, trong lòng Trần Định Bang vô cùng phức tạp.

Mà Phan Phượng Anh lại kêu to lên giống như nổi điên: “Hoàng Duy Long, ông là tên khốn nạn! Vừa rồi không phải đã vỗ ngực nói chắc chắn sao? Làm sao lại như rùa đen rút đầu...

Bà ta còn chưa nói xong, đã bị Trân Định Bang tát một cái thật mạnh.

“Bà điên rồi!", Trần Định Bang cả giận nói: “Chưa bao giờ nghe thấy câu không thể sỉ nhục Tông Sư sao!”

Trần Định Bang sợ thật, nhỡ may Hoàng Tổ Hùng tức giận, chỉ cần quay đầu lại vung tay lên một cái đã có thể đập chết mình rồi. Dưới tình huống chưa kịp chuẩn bị, nhà họ Trần căn bản không có khả năng chống đỡ được sự trừng phạt của một Tông Sư.

“Phải, tôi điên rồi”, Phan Phượng Anh bụm mặt: “Con trai sắp đau đến chết! Ông xem ông mời được người nào kia? Tông Sư chó má gì! Ông ta đến để cứu người sao? Rõ ràng là tới đùa giỡn chúng tai”

Bà ta nhìn Trần Định Bang: “...Tôi hiểu rồi, trong lòng ông đang rất vui vẻ đúng không? Có thể đón hồ ly tinh kia đến nhà họ Trần? Đây là kế hoạch ông đã chuẩn bị từ trước đúng không?”

“Bà đang nói cái gì?”, Trần Định Bang cả giận nói.

“Tôi nói cái gì ông không rõ sao? Điều kiện mà La Bội Dao đưa ra, muốn cứu mạng Chí Hổ thì phải lấy ra một trăm triệu, hoặc là dùng kiệu lớn tám người nâng đón bà ta vào nhà họ Trần một cách quang vinh, còn phải tuyên bố trước mặt mọi người Trần Văn Học là người nối nghiệp gia chủ. Ông nói đi, đây có phải là kế hoạch của ông hay không? Ông đã sớm muốn đưa hồ ly tỉnh đến đây!”

“Điều đó không có khả năng!”, Trần Định Bang phẫn nộ nói ¡ Dao không phải là người như thế, bà ấy tuyệt đối sẽ không nói như vậy”.

“Hừ, đây là chính mồm tên họ Lý nói với tôi, không phải La Bội Dao, tên họ Lý sẽ nghĩ ra loại điều kiện này ư?”, Phan Phượng Anh phãn nộ nói: “Ông đừng cho là tôi không biết, nhà họ Hoàng đưa ra nhiều điêu kiện về hôn sự như vậy, đơn giản là muốn trải đường cho Trần Văn Học thôi! Chúng tôi đều không phải kẻ ngốc, vì sao Chí

Hổ lại phải đi ngăn cản cuộc hôn nhân này, còn không phải là tự cứu ư! Nó không tự cứu, sớm muộn gì cũng sẽ bị Trân Văn Học và hồ ly tinh kia của ông hại chết!”

“Đủ rồi!, Trần Định Bang rốt cuộc không chịu nổi: “Nếu bà còn nói hươu nói vượn nữa thì mau cút cho tôi!”

“Ha, rốt cuộc đã nói ra lời trong lòng chứ gì! Ông đã sớm muốn đuổi tôi đi đúng hay không?”, Phan Phượng Anh cười lạnh nói: “Được, tôi đi! Nhà họ Trần không có bản lĩnh cứu con tôi, tôi sẽ quay về nhà họ Phan! Tôi đi tìm anh trai tôi, chúng tôi sẽ đến Mao Sơn tìm thần tiên! Chờ tôi tìm người trừng trị tên họ Lý kia, sẽ lại giải quyết hồ ly tinh và nghiệt chủng kia saul”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK