Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai đại Vũ Triều đối chọi, một chút gió thổi cỏ lay cũng sẽ bị đối phương biết.

Giờ phút này.

Đương nhiên biên cảnh của Đại La Vũ Triều đang thần hồn nát thần tính.

Đại Phong Võ Chủ cõng quan tài ở phía trước.

Đại Hạ Bắc Vương đeo khăn trắng trên đầu, dẫn Đồng Đồng đi phía sau đã thu hút sự chú ý của quân đóng ở biên cảnh Đại La.

“Đại Phong Võ Chủ quả thực bị Đại Hạ Bắc Vương bắt rồi!”

Một vị tướng lĩnh Vũ Cảnh đứng ở trên tháp quan sát, nhìn thấy người kia một thân một mình đi về phía biên cảnh thì tỏ ra vô cùng rung động.

Nơi Đại La đóng đô mặc dù không cường thịnh bằng Đại Hạ, nhưng cũng không có ai dám một mình tiến vào biên cảnh Đại La cả.

Càng không nói đến việc.

Đại La Võ Chủ đã leo lên đỉnh Động Cảnh, nâng cao thanh danh của cả Vũ Triều ở Thanh Châu.

Đại Hạ Bắc Vương muốn một mình đánh với Đại La sao!

“Chuẩn bị!”

Vị tướng lĩnh này giơ tay phải lên cao, lập tức hạ lệnh.

Ngay lập tức.

Vèo! Vèo! Vèo!

Cung nỏ trong cửa thành vang lên những tiếng khởi động, từng mũi tên loé ra ánh sáng xanh lao về phía ba bóng người kia.

Trên mũi tên có bôi kịch độc!

“Các vị tướng lĩnh Đại La, ta là Đại Phong Vương, là đồng minh của Đại La, đừng ngộ thương người một nhà!”

Đại Phong Vương đang cõng quan tài đi nhanh lên mấy bước, phía sau là một hàng dấu chân máu.

Ông ta đã chịu đủ tra tấn rồi.

Sau khi vượt qua Bắc Cảnh Đại Hạ, Bắc Vương đã thực hiện lời hứa hẹn, cho ông ta được giải thoát.

Chẳng qua hắn cũng tự mình ra tay.

Đồng Đồng cầm con dao găm kia đâm từng lỗ máu trên người Đại Phong Võ Chủ, dòng máu đỏ sẫm lan tràn từ Bắc Cảnh Đại Hạ đến tận đây, nếu là tu giả bốn cảnh giới Bể Khổ thì đã sớm ngã xuống rồi.

“Đại Phong Võ Chủ, xin lỗi”.

Võ tướng kia chần chờ một chút, nhìn thấy Bắc Vương chỉ còn cách biên cảnh chưa đến một dặm, lập tức vung tay lên.

Vèo! Vèo! Vèo!

Không khí như rung lên, một cơn mưa tên che kín cả bầu trời, như mây đen kéo xuống, bao trùm phía trước không một góc chết.

“Chờ ta thoát ra, nhất định sẽ xử tử các ngươi!”

Sắc mặt Đại Phong Võ Chủ xanh mét, chật vật trốn tránh.

Ông ta là Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm, bình thường sẽ không sợ thế công này.

Nhưng ông ta đã mất quá nhiều máu, hơn nữa hai tay còn bị xích sắt trói buộc, cõng quan tài của Phó Vệ, sao dám lơ là.

Mấy đợt mưa tên qua đi, mặt đất vỡ nát, tên cắm san sát.

Trên cơ thể cao to của Đại Phong Võ Chủ đã đầm đìa máu tươi, hơn nữa máu còn chuyển sang màu đen.

“Đáng chết!”

Đại Phong Võ Chủ điên cuồng thúc giục chân nguyên, đang ép kịch độc ra.

Tay áo Sở Ninh ở phía sau ông ta tung bay.

Không ai thấy hắn ra tay, chỉ thấy hắn nắm tay Đồng Đồng tiến lên, nhưng tất cả mũi tên đều bị văng ra.

Ngàn vạn lần mưa tên cũng không thể tới gần vương thân của hắn!


Một màn này khiến trong lòng quân đội đóng quân trong cửa thành đều vô cùng trầm trọng, khởi động cung nỏ lần thứ hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK