Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gió mạnh thổi lên, chiếc lồng khổng lồ nổ tung, mảnh vụn xuyên thủng vào lòng đất như mưa bão.

Chợt.

Tiếng kêu chói tai xuyên thẳng bầu trời, khiến Sở Ninh đau đớn.

Trong nháy mắt, một bóng dáng xuất hiện trước mặt Sở Ninh, một đôi móng vuốt sắc bén có thể bẻ vụn cả kim thạch đè xuống người hắn.

"Tốc độ thật nhanh!"

Sở Ninh kinh ngạc.

Thanh Linh Ưng vốn được mệnh danh là vua của bầu trời, nhưng nó vẫn còn kém xa so với Hoàng Kim Ma Điêu này.

Bắc Vương Đao của Sở Ninh hóa thành một luồng ánh sáng mờ ảo, chắn trước mặt hắn.

Thuật dưỡng đao, thức thứ nhất, Đoạn Giang!

Keng một tiếng.

Một loại lực lượng cuồn cuộn đánh vào hắn, khiến thân thể của Sở Ninh run rẩy ba lần, bay về phía sau mấy chục mét mới dừng lại.

"Thật là một sức mạnh đáng sợ!"

"Ít nhất phải có lực đánh của năm vạn cân!"

Sở Ninh đè nén máu đang sôi trào trong người, khẽ cau mày.

Hoàng Kim Ma Điêu này có thể so sánh với Đại Tuyệt Siêu Phàm, lại có thể bay lượn trên không, chiếm hết lợi thế. Chẳng trách phải cần đến Đại La Võ Chủ ra tay thì mới có thể bắt được.

Vì diệt trừ hắn, Đại La Vũ Triều thật dám bỏ vốn!

"Đường đường Đại Tuyệt Siêu Phàm, nhưng cuối cùng lại phải nhờ một con súc vật bảo vệ!"

Sở Ninh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Cát Quan.

Cát Quan cầm cây sáo và có thể điều khiển Hoàng Kim Ma Điêu bị bỏ thuốc!

"Ở trên đời này, được làm vua thua làm giặc!"

"Chỉ cần ta có thể giẫm lên thi thể Bắc Vương của Đại Hạ, ai dám động đến ta?"

Cát Quan thổi sáo.

Trong nhất thời, cát đá mù mịt.

Hoàng Kim Ma Điêu gầm lên, phóng ra khí thế dữ dội, lại lao vào lần nữa.

Cát Quan không cho Sở Ninh cơ hội đến gần!

"Được, thắng làm vua, thua làm giặc. Vậy ta sẽ cho ngươi biết ai là vua, ai là giặc!"

Sở Ninh gầm lên sau đó lấy lại bình tĩnh, dùng Đoạn Giang thức ngăn trở Hoàng Kim Ma Điêu.

Đồng thời, hắn nắm chặt tay trái, đánh thẳng vào Hoàng Kim Ma Điêu.

Chân nguyên tách ra giống như một quả đạn pháo, khiến không khí nổ tung, một vài chiếc lông vũ màu vàng kim rơi xuống.

Hoàng Kim Ma Điêu bị đau huýt dài, lần nữa vọt lên trên không.

"Đáng chết!"

"Ngay cả Hoàng Kim Ma Điêu cũng bị thương!"

Tim Cát Quan đập mạnh.

Hắn ta biết rõ Hoàng Kim Ma Điêu đáng sợ đến mức nào.

Lợi hại.

Đây là một con dị chủng mà chư vương của Đại La Vũ Triều đều khó có thể chế phục.

Bây giờ, nó lại bị Sở Ninh đánh bị thương.

Cát Quan không dám dừng lại, tiếp tục thổi sáo ngọc.

Hoàng Kim Ma Điêu là con át chủ bài cứu mạng của hắn ta, nếu không có dị chủng này, hắn ta sẽ không thể ngăn cản được Bắc Vương Đao!

Hoàng Kim Ma Điêu cao mười mét liên tục lao xuống để chiến đấu với Sở Ninh.

Mặt đất xung quanh rạn nứt, tạo thành một khu không người.

"Xem ra, ngay cả Hoàng Kim Ma Điêu cũng không thể đánh bại Bắc Vương của Đại Hạ, ngược lại gặp bất lợi!"

"Làm sao bây giờ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK