Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lúc lâu sau, một nhân vật cấp Hoàng Tử mới dám hiện thân, nhìn thi thể nằm đầy đất, toàn thân hắn ta phát lạnh.

Hắn ta tin, nếu vừa rồi mình không lui kịp thì đao của Bắc Vương đã bổ đến!

Đây quả thực là một Sát Thần!

“Hẳn là hắn muốn đến Tam Cực Vực, thậm chí Tứ Cực Vực, một khi đụng phải Đông Thắng Thái Tử ắt không có đường sống!”

Tên Hoàng Tử nọ rời khỏi nơi ẩn nấp, tiếp tục tìm kiếm.

Nhị Cực Vực của bí cảnh Hóa Long cũng không phải chốn yên bình, thường xuyên có những mảng lớn đao khí bốc lên, kế đó là huyết quang bắn tung tóe.

Đó là Sở Ninh mang theo linh binh đi ngang qua.

Một khi có trân bảo Cực Cảnh xuất hiện, hắn sẽ không nói thêm bất kỳ điều gì vô ích, mà lập tức ra tay.

Phía sau hắn, vô số thi thể của các nhân tài Đại Quốc cấp Cực Cảnh ngã trong vũng máu, khiến sương mù máu bốc lên tại Nhị Cực Vực, nhuộm đỏ cả ánh trăng.

Tin tức này hoàn toàn bùng nổ, như sấm chớp quay cuồng, khiến sắc mặt rất nhiều thiên kiêu Cực Cảnh không còn một chút máu nào.

Mười chín tuổi siêu phàm nhị cực!

Thành tựu như thế đã vượt qua người đồng lứa là Đông Thắng Thái Tử!

Nếu để Nguyệt sứ của Nhật Nguyệt Lâu lần nữa xếp hạng, sợ rằng Sở Ninh có thể trèo lên đỉnh, đứng đầu Thanh Châu Kiêu Tử Bảng!

“Đã đến Tam Cực Vực rồi!”

Ánh mắt Sở Ninh sâu thẳm, dọc đường đi, số trân bảo mà hắn cướp được vẫn không mang lại tác dụng gì cả.

Trái lại, Tạo Hóa Chủng đã có thêm tám hạt.

Đến giờ phút này, Tạo Hóa chủng trong cơ thể hắn đã lên đến 82 hạt.

Dù rằng Lục Chuyển Tạo Hóa Công còn chưa đến nhị chuyển, thì tốc độ vận chuyển của một chu trình đã tăng vọt, đồng thời tốc độ hấp thu linh khí cũng tăng theo cấp số nhân.

Hắn có lòng tin có thể tiến lên các siêu phàm cực cảnh cao hơn!

Soạt!

Sở Ninh giẫm lên cành khô lá rụng, bước vào Tam Cực Vực.

Nơi đây có ít người lui tới, hiện tại chỉ có bảy người đang đứng trước một cây cổ thụ.

Thân cây cao đến trăm mét, tán cây như tán dù, che khuất cả mặt trời, hiển nhiên đây là một gốc linh thụ đã có mấy trăm năm tuổi.

Hiện tại đã là cuối thu, cổ thụ đang đợi ngày xuân, cành tá đã sớm tàn lụi, có một lại ý vị siêu nhiên.

Bảy ngôi sao lớn tỏa ra ánh sáng rực rỡ, từng chùm sáng dường như được dẫn dắt, dần hội tụ thành một bóng người dưới tàn cây, trông cô cùng chân thật, thậm chí có thể nhìn thấy huyết dịch sinh ra từ bụi đất đang chảy xuôi dưới làn da, như Càn Khôn rung chuyển.

Bóng người này có đủ loại kỳ cảnh vờn quanh, ví dụ như Kim Ô bay lượn, Côn Bằng giương cánh. Người nọ cứ thế mà đứng, uy thế vô địch vượt khỏi lẽ thường, tựa như một ngọn núi lớn đè ép trong tim mọi người.

“Yêu nghiệt bán thuần huyết!”

Sở Ninh nhíu mày.

Trong bí cảnh Hóa Long có rất nhiều dấu vết tu hành của yêu nghiệt bán thuần huyết!”

Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy rõ được phong thái của đối phương.

“Là ngươi!”

Một nữ tử có vóc dáng thon thả, từng sợi tóc vàng óng bay múa trong gió, nàng ta chính là Vạn Lăng Nhi, khi nhìn thấy Sở Ninh, nàng ta yểu điệu quát lên một tiếng.

Tu vi của Vạn Lăng Nhi nằm ở Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm, lẽ ra nàng ta ở tại Nhất Cực Vực, nhưng lại nhất quyết theo huynh trưởng đến đây là vì muốn gặp Sở Ninh.

“Hoàng muội!”, Vạn Kỷ Ương mặc một bộ hắc y khẽ quát lên, ra hiệu bảo Vạn Lăng Nhi đừng làm ẩu.

Sở Ninh chưa từng để tâm đến hai anh em này, lực chú ý của hắn vẫn luôn đặt trên người yêu nghiệt bán thuần huyết.


Yêu nghiệt bán thuần huyết từng ở dưới gốc cổ thụ này tôi luyện siêu phàm tam cực cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK