Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng theo bên ngoài, có thể trực tiếp phá vỡ linh trận cấp hai thì tệ nhất cũng là cường giả Động Cảnh.

Tia sáng nọ như sáng, ập tới trước mặt Sở Ninh.

Bốp!

Ánh mắt Sở Ninh như đao, áo bào bay lên, hư không chấn động, tia sáng nọ cũng lắc lư, cứng lại trước mặt hắn vài thước.

Mọi người thấy đó chẳng qua là một cục đá bình thường nhưng ở trong tay kẻ có thực lực lại trở thành ám khí đoạt mạng.

Răng rắc!

Cục đá vang lên tiếng rồi nổ thành bụi, bay đi.

“Không hổ là thiên kiêu đứng đầu Thanh Châu, thảo nào Đông Thắng Thái Tử cũng không đánh bại được!”

Giọng nói hùng hồn truyền tới, làm màng nhĩ người có mặt rung ầm ầm.

Khí thế như bão tố hội tụ lại ngày càng dày.

Một ông lão đi chân trần xuất hiện.

Ông ta mặc áo báo đơn giản, vải thô bao bọc cơ thể, tóc thả thoải mái phía sau, trên người mang theo dấu vết thời gian, hốc mắt hõm xuống, trong đó bắn ra ánh sao.

“Đây là Lôi Minh tiền bối đã thành công chen lên Thanh Châu Thiên Tuyệt Bảng cách đó không lâu sau!”

Bạch Lộc Võ Chủ thấy ông lão này thì hô lên.

Những tu giả khác trong hội nghị Tân Tú nghe thế thì biến sắc, Hạng Bàng lo lắng: “Sao lão quái vật này lại tới đây?”

Thanh Châu có ba bảng.

Kiêu Tử bảng, chỉ xét biểu hiện.

Đại Quốc bảng, tổng hợp thực lực của các nước.

Chỉ có Thiên Tuyệt bảng này là sắp xếp theo thực lực cá nhân.

Tuy cả bốn hoàng triều lớn đều có Tử Phủ Hoàng giả nhưng đều không nằm trong này, đó là một bảng đơn tàn khốc khác.

Trên bảng có một ngàn tên, dùng xương kẻ thù để viết lên, dùng máu kẻ thù làm mực chấm, sở hữu tuyệt học, vinh quang đầy người.

Vì thế bảng này mới có một chữ “Tuyệt”.

Về phần Lôi Minh.

Đó là một ẩn sĩ vô danh của Vân Hiên võ triều, tu hơn trăm năm, hiện tại nổi lên, đánh ra danh tiếng trong cảnh giới Động Cảnh, nâng đỡ một nửa Vân Hiên võ triều, được trao danh Trấn Sơn Vương, cuối cùng tiến vào Thiên Tuyệt bảng.

Dù đứng cuối nhưng cũng không thể dò xét thực lực.

Trên vùng đất Thanh Châu này, mạnh nhất là Động hùng chủ, so với những cường giả Động mà Sở Ninh gặp được, bản chất hai bên không giống nhau.

Hạng Bàng nào có thể không lo lắng.

“Ngươi muốn ngăn ta đột phá?”, Sở Ninh bình thản.

Trong bụng hắn sáng chói, đã có bốn miệng Động mở ra.

Nhiêu đó chưa hết!

Lôi Minh đứng trên bầu trời, lực Động mênh mông cuồn cuộn như bàn tay vô hình đè ép xuống, ngăn cản sinh mệnh triêu khí của Sở Ninh.

“Siêu Phàm Ngũ Cực vốn không nên xuất hiện ở vùng đất Thanh Châu này!”

“Đến nước này, lão phu không thể để ngươi rời đi!”

Trong lời Lôi Minh mang theo sự tiếc hận, ánh mắt như nhìn một người chết.

Ông ta vừa biết tin đã lập tức chạy tới.

Nhưng vẫn chậm một bước.

30 cường giả Động đuổi giết Sở Ninh đều đã biến thành thi thể lạnh lẽo.

Nếu ông ta không tận mắt nhìn thấy thì tuyệt đối không tin nổi Sở Ninh lại có thể nhập Động.

“Nếu ta là hoàng tử của bốn hoàng triều lớn thì ngươi sẽ nói lời này sao?”, Sở Ninh lạnh lùng.


Lôi Minh giật mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK