Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một.

Trong biên giới Đại Hạ, tất cả đan sư đều phải tề tụ về thuật các, cùng nhau luyện chế đan nội tức.

Còn những đan sư đã quy phục Đại Hạ thì nghe theo Tần Hoa Ngữ điều phối, luyện chế các loại đan dược là bí mật tối cao của đất nước.

Người không đủ thì có thể điều thêm từ liên minh Tân Tú.

Hai.

Thành lập võ viện Đại Hạ, người tu võ trong dân chúng đều có thể gia nhập, do cường giả Siêu Phàm hướng dẫn dạy bảo.

Hai mệnh lệnh này như hai tiếng sấm nổ vang.

Mọi người đều có thể dự đoán được sự quyết tâm, nhìn xa trông rộng, khát vọng thịnh thế của Bắc Vương.

Phủ Bắc Vương, sảnh chính.

Bốn mươi mấy người của Sở gia dẫn theo vài lão binh, con mồ côi hội tụ, toàn bộ đang dùng bữa.

“Đứa nhỏ này, ra ngoài không nói tiếng nào, đi một cái là kéo tận mấy tháng!”

“Sau đó còn không chịu yên phận, lăn lộn khắp nơi!”

Lâm Lan Chi hiền lành vừa gắp rau vừa phàn nàn.

“A Chi, đây không phải là lăn lộn, đây là vất vả vì Đại Hạ!”, Sở Nguyên ngồi ở chủ vị mặt mày hồng hào nói.

“Còn ông nữa!”

Lâm Lan Chi trừng Sở Nguyên một cái rồi cười ra tiếng.

Nào có cha mẹ nào không mong con thành rồng thành phượng?

Con trai bà.

Gánh Đại Hạ trên vai, sao bà có thể không tự hào.

Nhưng...

Khi ánh mắt bà nhìn sang hai bộ bát đũa trống không thì lại không nhịn được mà oán trách.

Hai vị trí này.

Một là Sở Dao, còn lại là của Tần Hoa Ngữ.

Sở Ninh và Tần Hoa Ngữ cùng nhau trở về từ bí cảnh, ai sáng suốt đều nhìn ra được giữa hai người đã có gì đó thay đổi.

Lâm Lan Chi cũng vui mừng.

Gia yến của Sở gia, bà còn cố ý chừa chỗ cho Tần Hoa Ngữ.

Nhưng vì hai mệnh lệnh của Sở Ninh.

Tần Hoa Ngữ lại rời đi, ngay cả Sở Dao cũng không thấy đâu.

“Dì Lâm cứ yên tâm!”

“Con dâu của dì không chạy đâu mà!”

Hạng Bàng mặc áo bào vàng khảm ngọc ăn như chết đói, không ngừng lùa cơm, mồm miệng nói chẳng rõ ràng.

Rõ ràng là gia yến nhà người ta.

Tên này lại mặt dày tới tham dự, nói là hưởng thụ hương vị ấm áp của gia đình, nhưng rõ ràng là tham ăn mà.

“Chỉ ngươi nói nhiều!”

Sở Ninh chỉ hận không thể đạp Hạng Bàng một cái.

Hắn bắt đầu nghi ngờ ánh mắt của Tần Hoa Ngữ.

Trừ ăn nhiều, tên này còn ưu điểm gì chứ?

“Ta cũng thấy Tần tỷ tỷ tốt!”

“Chờ ta trưởng thành, ta cũng muốn gả cho đại ca ca!”, Đồng Đồng cũng giơ tay nói khiến mọi người cười to.


Ha ha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK