Hắn ta nhã nhặn, không tàn nhẫn bằng nam tử mặc áo hoa nhưng trong ngực lại ôm một thiếu nữ, có vẻ rất hưởng thụ.
“Văn Kỳ, ngươi đúng là đồ khốn”.
“Trên đường đi vẫn còn không quên nghề cũ”.
Nam tử mặc áo hoa cười mắng đối phương một câu rồi “ồ” khẽ một tiếng, kéo căng dây cung.
Trong khu rừng rậm bên dưới có một bà lão tuổi già sức yếu đang bỏ chạy.
Đó là Thủy Nguyệt Tông Chủ.
Người đứng đầu Thiên Bảng của Đại Hạ Vũ Triều hiện thời.
Bà ta muốn thực hiện lời hứa với Bắc Vương, tới Bắc Cảnh của Đại Hạ nhưng hiện tại bà ta đã bị Siêu Phàm của Đại Phong Vũ Triều Siêu Phàm để mắt tới rồi!
“Rất mạnh!”
“Nếu không phải tuổi tác quá cao thì e là đã thành Siêu Phàm rồi!”
Nam tử mặc áo hoa cười mỉa mai.
“Bắc Vương, lão thân bất lực, đành phải đi trước một bước vậy”.
Thủy Nguyệt Tông Chủ chua chát nhắm mắt lại.
Tinh thần lực của Siêu Phàm cường giả rất mạnh, lại dùng chân nguyên để kéo cung, Vũ Cảnh hoàn toàn không thể ngăn cản nổi.
Chỉ có điều, bà ta chờ một lát vẫn không thấy có chuyện gì xảy ra.
Thủy Nguyệt Tông Chủ ngước mắt lên nhìn, con ngươi lập tức thu nhỏ lại.
Nam tử mặc áo hoa đứng kéo cung kia bỗng rơi xuống như con diều bị đứt dây, ngã dúi đầu từ trên trời xuống.
“Ai vậy?”
Văn Kỳ đang ôm thiếu nữ lập tức sợ hãi ra mặt, lông tơ toàn thân dựng đứng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Một giây sau, tiếng nổ đùng đùng đột ngột vang lên như dời non lấp bể.
Hết luồng sóng khí này tới luồng sóng khí khác tựa như những vì sao trút từ trên chín tầng trời xuống mặt đất bao la.
Hắn ta đưa mắt nhìn quanh.
Ánh sáng màu máu bừng lên khắp bốn bề đội ngũ của Đại Phong Vũ Triều.
Những con chim dữ mạnh ngang tu giả Huyền Vũ cảnh, con thì nổ tung, con thì đang rơi xuống.
Binh sĩ trên lưng chim dữ cũng bị liên lụy theo, không phải bị đánh chết ngay tại chỗ thì cũng ngã từ trên trời xuống, Thủy Nguyệt Tông Chủ sợ điếng người.
Trên không trung.
Bỗng đổ một cơn mưa xác chết!
“Có cường giả đang đánh lén!”
Những con chim dữ còn sót lại vội vàng tản ra xung quanh, cực kỳ hoảng sợ.
Luồng sóng khí tập kích bất ngờ rõ ràng là chân nguyên Siêu Phàm ly thể.
Ở gần lầu các vốn có bốn vị vương giả của Đại Phong Vũ Triều bảo vệ.
Nhưng hiện tại, tất cả đều đã mất mạng!
Mặt trời trên trời bị che khuất, đổ xuống một mảng bóng râm rộng lớn.
Đó là một con kim ưng như thể được đúc bằng vàng bay trên đầu đội ngũ của Đại Phong Vũ Triều, mắt nó như tia sét lạnh, khiến bầy chim dữ điên cuồng gào lên.
Theo bản năng, khi đối mặt với dị chủng Siêu Phàm, bọn chúng luôn cảm thấy sợ hãi.
Trên lưng kim ưng có hai người đang đứng.
Thanh niên mặc áo trắng, đầu cột khăn trắng, khiêng một chiếc quan tài màu đen, ánh mắt lạnh giá khiến binh sĩ của Đại Phong Vũ Triều hít vào một hơi khí lạnh.
Đại Hạ Bắc Vương đến rồi!
“Giết!”