“Ta và ngươi đều là xưa đâu bằng nay...”
Sở Ninh thở ra, bàn tay thon gầy vươn tới.
Sở Ninh xuất chưởng như mặt trời chiếu vào tuyết đọng, bao trùm rồi chôn vùi lực Động kia.
Đông Thắng Thái Tử cũng không cảm thấy bất ngờ, đây mới chỉ là khúc dạo đầu mà thôi.
Bốp! Bốp! Bốp!
Người Đông Thắng Thái Tử đong đưa, tốc độ nhanh đến mức không thể tin nổi, khắp nơi đều là tàn ảnh của hắn ta. Hắn ta dùng sát chiêu khác để tấn công Sở Ninh, mọi người sôi trào.
“Đây là tuyệt học Động Cảnh của Đông Thắng hoàng triều, Bách Huyễn Thân!”, ánh mắt Vạn Kỷ Ương căng thẳng.
Đông Thắng Thái Tử tự bịt đường tương lai nhưng vẫn là kẻ mạnh như cũ.
Mới nhập Động thì đã có thể thi triển Bách Huyễn Thân tới mức này.
“Bắc Vương Đại Hạ, cố gắng chống đỡ!”, Hạng Bàng lo lắng.
Tàn ảnh của Đông Thắng Thái Tử không ngừng chớp nhoáng, không thể nhìn thấy Sở Ninh.
Tiếng nổ trầm đục làm đồng tử mọi người co rụt.
Tàn ảnh của Đông Thắng Thái Tử đã nổ tung.
Bình bịch!
Lại có vài tàn ảnh tan vỡ.
Đến lúc này, mọi người mới nhìn thấy Sở Ninh.
Áo trắng của Sở Ninh vẫn tung bay, hắn vẫn không suy chuyển.
Hai tay hắn nâng lên, không đánh quyền thì là đẩy chưởng, ngăn chặn toàn bộ sát chiêu của Đông Thắng Thái Tử.
Mỗi lần va chạm đều sẽ vang lên tiếng leng keng như rèn sắt, sau đó là một tàn ảnh biến mất.
“Yêu nghiệt!”
Người hộ đạo của hoàng tử gần như không thể đứng yên.
Bắc Vương Đại Hạ này!
Chưa từng thi triển võ kỹ mà vẫn có thể đỡ đòn của Đông Thắng Thái Tử.
“A!”
Đông Thắng Thái Tử đã nổi giận, tấn công nhanh hơn làm cho không khí tràn ra ngàn tầng sóng.
“Ngươi tiến Động mà cũng chỉ có nhiêu đó thôi sao?”
Con ngươi Sở Ninh bắn ra tinh quang, trong cơ thể có 50 bảo mạch cũng mở ra, biến thành ký hiệu thần bí khiến cho nguyên hải khuếch trương tới tận 90 trượng.
Chín là con số cực hạn!
Lúc này Sở Ninh như nghịch chuyển tạo hoá, thân hình nhào về phía trước.
Bùm!
Thần lực Siêu Phàm Ngũ Cực bùng nổ, sóng khí như sóng to gió lớn khuấy đảo trời xanh.
Sở Ninh chuyển động vài cái như Lê Đình càn quét mộ*, mọi tàn ảnh đều biến mất tức khắc.
*một điển cố.
Máu tươi vẩy ra, mười mấy đại thụ gãy nát.
“Đông Thắng Thái Tử, lại thua rồi sao?”, Sở Ninh đứng một mình sừng sững trên trời cao, nhóm thiên kiêu đại quốc nghẹn họng nhìn chằm chằm, đầu óc trống rỗng.