Trước mắt bao người.
Một lão già mặc trường bào lưu kim đang chậm đi ra từ đằng sau bình phong.
Khuôn mặt lão già này lốm đốm hoa văn, trên làn da lộ ra ngoài tràn đầy dấu vết năm tháng, không biết đã sống bao lâu, cả người có vẻ già nua nặng nề, lại làm cho sắc mặt toàn bộ văn võ bá quan trong Dưỡng Tâm Các đều phải thay đổi.
“La Sư của Đại La Vũ Triều!”
Cả người Đại Hạ Võ Chủ cũng chấn động: “Ông ta, thế mà ông ta cũng đến đây!”
La Sư là một loại tôn xưng.
Lão già trước mặt không phải là đan sư, mà một vị vương giả đã bước vào Siêu Phàm được trăm năm.
Bàn về huyết thống thần linh phú, lão già này cũng không được tính là quá mức kinh người, ở thời điểm đỉnh cao nhất mới miễn cưỡng vọt vào Đại Tuyệt Siêu Phàm.
Nhưng bởi vì sống đủ lâu, tu luyện các loại võ kỹ Siêu Phàm đến mức độ vô cùng thành thạo, không thể dò xét được.
Hơn nữa ông ta còn từng dạy dỗ đương kim Đại La Võ Chủ, lúc này mới được xưng là La Sư, địa vị cực cao.
La Sư xuất hiện ở Hạ Cung.
Là đại diện cho Đại La Võ Chủ mà đến!
“La Sư!”
Nghe thấy những tiếng nghị luận ở bốn phía, trong lòng Sở Ninh khẽ động.
Đại La Vũ Triều phát động chiến tranh, một là vì để loại bỏ hắn, hai là vì để che dấu việc các vị vương đoạt quyền, tất nhiên là có điều kiện.
Lúc này.
Đôi mắt già nua của La Sư đang nhìn chằm chằm Sở Ninh: “Lão hủ lần này đến đây là làm sứ thần của Đại La, đại diện cho Võ Chủ bệ hạ ủng hộ ngươi làm chủ nhân mới của Đại Hạ”.
“Chỉ cần ngươi nguyện ý, toàn bộ ân oán trước nay đều có thể xóa bỏ”.
Ngay lập tức.
Cả Dưỡng Tâm Các im lặng hẳn xuống.
“La Sư...”
Chu Vương lại tỏ ra vô cùng sợ hãi.
La Sư đã vứt bỏ ông ta rồi sao?
“Ta ở Đại Hạ Bắc Cảnh giết năm vị Siêu Phàm của Đại La các ngươi, chính là Đại Tuyệt Cát Quan mới tăng cấp”.
“Bây giờ còn muốn mượn sức ta?”
Sở Ninh có chút bất ngờ.
“Từ xưa đến nay, muốn hoàn thành bá nghiệp đương nhiên sẽ không thể tránh được việc hy sinh, chỉ cần có thể đạt tới mục đích là được rồi”.
“Đại La Vũ Triều ta muốn một Đại Hạ màu mỡ, chứ không phải là vùng đất khô cằn hỗn loạn bây giờ, nói cách khác, nếu Võ Chủ bệ hạ chúng ta thân chinh, làm sao còn có mấy chuyện lòng vòng này nữa", trong lời nói bình tĩnh của La Sư ẩn chứa một chút uy hiếp.
Sở Ninh trước mắt.
Đúng là một tên yêu nghiệt, tốc độ trưởng thành khiến ngay cả ông ta cũng phải cảm thấy run sợ.
Hơn nữa Sở Ninh thân là Bắc Vương, lực ảnh hưởng rất lớn.
Chỉ cần đối phương nguyện ý quy phục, như vậy việc thu phục Đại Hạ Vũ Triều đương nhiên sẽ không có lực cản.
“Điều kiện để Đại La Vũ Triều các ngươi giúp đám người Chu Vương phản loạn đoạt quyền, chính là để Đại Hạ trở thành nơi phụ thuộc vào Đại La ư?”, ánh mắt Sở Ninh vô cùng lạnh lùng.
“Ở trên đời này, thực lực đại diện cho một sự kết nối”.
“Đưa mắt nhìn khắp Đại Hạ Vũ Triều, bây giờ đã mất Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm, cũng khó xuất hiện thêm một vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất như Hạ Tổ nữa”, La Sư cũng không phủ nhận.
“Ha ha!”
“Chu Vương, ngươi đúng là đồ chó!”
Sở Ninh lại tiếp tục cất bước đi về hướng Chu Vương, như xem một người chết.
Đại Hạ hiện giờ đang an ổn, là nhờ có vô số chiến sĩ, vô số tướng lĩnh dùng máu và nước mắt tạo ra.
Người ta ở biên cảnh chiến đấu hăng hái đẫm máu để bảo vệ quốc gia.
Đám người Chu Vương lại thông đồng với địch, muốn để Đại Hạ đổi chủ, giao mạng sống của vô số dân chúng vào tay của người khác!