Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ bí cảnh Hoá Long đi ra đã không phải là Tứ Cực mà đã là Ngũ Cực?

Thiên kiêu của Thanh Châu, có ai đã tới Ngũ Cực?

Thiên tài trên kiêu bảng của Thanh Châu, vua chúa, hoàng tử hoàng nữ của các hoàng triều đứng đầu cũng không làm được!

“Hắn, làm được...”

Vạn Lăng Nhi ngơ ngác nhìn Sở Ninh.

“Ta sẽ tiến vào Ngũ Cực, ta sẽ ra bí cảnh, ta sẽ vô địch”, lời này còn vang bên tai, từ mơ mộng biến thành sự thật.

“Chẳng lẽ Thất Tinh Liên Châu lại hiện ra, không phải do yêu nghiệt bán tinh khiết cho chúng ta cơ hội...”

“Mà là do Bắc Vương Đại Hạ đã là Siêu Phàm Ngũ Cực sắp ra khỏi bí cảnh?”

Một hoàng tử ngộ ra, ngẩng đầu lên nhìn.

Trên trời có bảy ngôi sao xếp một hàng thẳng tắp, bây giờ đã biến mất.

Từ lúc Sở Ninh ra khỏi bí cảnh, nó đã bị mây mù che khuất.

Chấn động.

Sự chấn động chưa từng có dâng lên trong lòng mọi người.

Siêu Phàm Ngũ Cực 19 tuổi!

Thành tựu cỡ này, nhìn khắp đại địa Thanh Châu thì đúng là có một không hai.

“Mau lùi lại!”

Người trong tối dẫn theo hoàng tử hoàng nữ lui ra sau.

Siêu Phàm Ngũ Cực có thể mạnh tới mức nào, họ không rõ vì không người để so sánh.

Nhưng những người hộ đạo thì rất khó ngăn cản được.

Họ sợ!

Bắc Vương Đại Hạ giết đỏ mắt rồi.

Điều đáng mừng là...

Sau khi vào bí cảnh, hoàng tử hoàng nữ của họ khinh thường việc gây khó dễ cho nước nhỏ nên không bị Hạng Bàng gọi tên, bây giờ không bị Bắc Vương nhằm vào.

Sở Ninh liếc khắp toàn trường, thấy Ngọc Lãng đã chết thì khôi phục bình tĩnh, đi về phía Tần Hoa Ngữ: “Không sao chứ?”

“Không sao!”

Tần Hoa Ngữ mỉm cười: “Rất ổn!”

Câu nói “Người của ta, ai dám đụng vào” của Sở Ninh làm trái tim nàng ấy khó mà quên được.

“Ngươi đột nhiên như thế làm ta không quen!”, Sở Ninh gãi đầu.

Giữa hắn và Tần Hoa Ngữ đã có thêm thứ gì đó, rất mông lung.

“Chẳng lẽ ta đánh ngã ngươi thì ngươi mới quen à?”, Tần Hoa Ngữ liếc Sở Ninh một cái, nụ cười càng tươi.

Rầm rập!

Sở Ninh vừa muốn nói gì đó thì tiếng bước chân nặng nề truyền tới.

Tiếng xôn xao bàn tán cũng biến mất.

Nhóm hoàng tử hoàng nữ cũng dừng lại, quay đầu nhìn.

Là Đông Thắng Thái Tử.

Hơi thở nặng nề, sợi tóc bay loạn như con dã thú đã nổi điên.

“Bắc Vương Đại Hạ, ta muốn chiến đấu với ngươi!”

Hắn ta như gặn ra từng chữ.

Hắn ta vốn đã thiên kiêu đứng đầu của Thanh Châu.

Nhưng Bắc Vương vừa xuất hiện...

Hào quang của hắn ta liền lu mờ.

Cho đến lúc này.

Hắn ta đã không còn ai hỏi thăm, dù có người nhìn thì đều là ánh mắt thương hại làm máu hắn ta như chảy ngược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK