Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta không chắc chắn sẽ bắt được Sở Ninh, nếu không vừa nãy đã không phải mượn sức.

“Trên vùng đất ngàn quận rộng lớn này, quy củ là do chúng ta quyết định”.

“Đám tu giả Đại La bước vào đây, chỉ có thể nằm đi ra ngoài, cho dù là Đại La Võ Chủ đích thân tới cũng không ngoại lệ!”

Sở Ninh cười lạnh.

Đại La Vũ Triều không để ý đến ước định, lấy trăm vạn thiết kỵ đánh vào Bắc Cảnh.

Sao La Sư còn có mặt mũi nói đến quy củ với hắn chứ!

“Đồ ngông cuồng, sợ là ngươi còn không biết, Đại La Võ Chủ bệ hạ chúng ta đã có hi vọng đánh sâu vào Động Cảnh đi...”, tiếng hét phẫn nộ của La Sư giống như sấm sét nổ vang, làm cho xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.

Động Cảnh!

Cấp bậc của Hạ Tổ!

Bước vào cấp bậc kia, có thể được xưng là hùng chủ, còn có thể đoạt mệnh, duyên thọ trăm năm!

Mà Sở Ninh chỉ đáp lại bằng một đao!

Bắc Vương đao nặng ngàn cân chuyển động như cỏ dại, giống như sao băng phá không, có thể chém cả cả Dưỡng Tâm Các thành hai nửa.

Bắc Vương dưỡng đao thuật thức thứ hai, Lưu Tinh!

Sau khi rời khỏi Bắc Cảnh, tu vi của Sở Ninh càng ngày càng tiến thêm một bước, tốc độ của một đao này vô cùng dữ dội khoa trương, chỉ thấy tàn ảnh, không thấy thân đao.

Một tiếng giòn vang làm cho màng nhĩ của đám người ở đây vô cùng đau đớn.

Một bóng người lùi về phía sau ầm ầm.

Đó là La Sư, trong tay ông ta xuất hiện một thanh kiếm sắt, đúng lúc chặn được Bắc Vương đao, nhưng bản thân ông ta cũng bị đẩy lui, một dòng máu tràn ra khỏi khóe miệng.

“Bắc Vương, có chuyện gì từ từ nói!”

La Sư hoảng sợ nói.

Một đao vừa rồi của Sở Ninh, chân nguyên và thân thể cộng minh, gần như bộc phát ra lực lượng bảy ngàn cân, sắp tiếp cận Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm !

“Không hổ là La Sư bước vào Siêu Phàm trăm năm, có thể ngăn cản được một đao của ta, đáng tiếc thiên phú của ngươi bây giờ đã kém đi nhiều rồi”.

Sở Ninh sải bước tiến lên, lại chém ra một đao.

Keng!

Khí lãng cuồn cuộn, La Sư lại bị đẩy lui, va mạnh vào trên tường, phun ra một búng máu.

Đúng là thiên phú của ông ta rất bình thường.

Nhưng ông ta đã nghiên cứu võ kỹ Siêu Phàm rất lâu rồi, có thể lấy kỹ năng để áp chế cùng cảnh giới.

Đụng tới Sở Ninh lại không được.

Đối phương không nói đến đạo lý, chỉ giơ đao chém, lấy ưu thế tuyệt đối cưỡng chế, không để cho ông ta cơ hội phản kích.

Lúc này.

Sở Ninh đã chém ra đao thứ ba.

Lần này, Sở Ninh bày ra ra thức thứ ba của dưỡng đao thuật, Liệt.

Ánh sáng lạnh mênh mông như gột rửa trời cao, trực tiếp bao phủ La Sư.

Bức tường của Dưỡng Tâm Các lập tức sụp đổ, ánh sáng lạnh lao ra thật xa mới tiêu tán.

“La Sư cũng bị giết......”

Nhìn vài miếng quần áo dính máu bay phấp phới, văn võ bá quan trong Dưỡng Tâm Các đều sợ run.

Bắc Vương cường đại.

Chém giết Đại La sứ thần, tương đương với Đại La Võ Chủ!

“Vừa rồi La Sư nói, Đại La Võ Chủ có hi vọng đột phá đến cấp bậc của Hạ Tổ, đây là sự thật sao?”

Một tiếng kinh hô dẫn đầu phá vỡ sự im lặng, làm cho sắc mặt văn võ bá quan trong Dưỡng Tâm Các trở nên trắng bệch.

Động Cảnh, cao không thể với!

Đại Hạ Vũ Triều đã tồn tại hơn năm trăm năm, không ai có thể bước vào cấp bậc đó!

Hai đời Võ Chủ sau đó đều chỉ đến Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm!

Đương kim Võ Chủ cũng như thế, nhưng lại mắc bệnh lâu năm.

Một khi Đại La Võ Chủ làm khó dễ, Đại Hạ Vũ Triều lấy cái gì để chống đỡ?

Dù sao.

Đại Hạ có tám vị vương, bây giờ chỉ còn lại hai vị.

“Nữ nhân Đại Hạ ta chỉ có thể đứng chết, sẽ không quỳ sống!”

An Vương cảm kích nhìn về phía Sở Ninh, sau đó mở miệng nói: “Nếu Đại La Võ Chủ muốn muốn đích thân tới, ta nguyện lấy máu thịt để đắp tường thành, bảo hộ núi sông Đại Hạ ta!”

“Không sai, không được thì sẽ liều mạng với bọn họ!”

Có quan văn phụ họa.

Sinh thời gặp loạn thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK