Không ngờ cái hội độc thân của Mạc Lăng Thiên lại tụ họp ở chỗ này...
"Cái gì? Mạc Lăng Thiên, cậu vừa nói ai?"
"Lục Đình Kiêu? Đâu, ở đâu? Chẳng phải cậu ta bảo hôm nay không đến sao?"
"Ơ! Hình như là Lục Đình Kiêu thật!"
Sau đó, bọn họ lập tức thấy Lục Đình Kiêu mặc vest lạnh lùng đứng cạnh một cô gái mặc đồ lông xù từ đầu đến chân, cực đáng yêu.
Kia... là cái quỷ gì vậy...
Chuyện gì đây? Hình như bọn họ trông thấy một cô gái đáng yêu như Tiểu Bạch Thỏ thân mật khoác tay Lục Đình Kiêu!
Trong lúc nhất thời, mọi người đều trố mắt nhìn nhau!
Đột nhiên bị nhiều người nhìn chằm chăm như vậy Ninh Tịch cũng ngốc luôn, chớp mắt một cái liền lùi về trong ngực Đại ma vương cọ cọ.
Lục Đình Kiêu bình tĩnh xoa xoa đầu cô trấn an.
Phía đối diện, khóe miệng Mạc Lăng Thiên giật giật, anh quét mắt nhìn mấy người bạn bên cạnh sau đó sâu xa nói: "Chẳng phải mấy người hỏi tôi tại sao hôm nay Lục Đình Kiêu không đến sao? Đấy, thấy chưa, đây chính là lí do đấy. Tên khốn này đã phản bội tổ chức, cậu ta có bạn gái rồi!"
"Cái gì!!! Mạc Lăng Thiên, cậu nói cái gì? Lục Đình Kiêu có bạn gái?"
"Làm sao có thể?!"
"Chắc không phải em gái của Lục Đình Kiêu đấy chứ?"
"Em gái cái gì mà em gái, tôi không nhớ là anh họ của tôi có một cô em gái như vậy!"
Lúc này một cô gái vội vàng chạy tới bên cạnh Lục Đình Kiêu, cảnh giác nhìn Ninh Tịch: "Anh họ, ai đây?"
"Chị dâu tương lai của em." Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng nói, sau đó nhìn về phía Ninh Tịch giới thiệu: "Em họ anh, Lục Hân Nghiên."
"Xin chào~!" Ninh Tịch chào một tiếng.
Đối phương tựa như không quá chào đón cô nên cô cũng chẳng cần phải nhiệt tình làm gì.
Nhưng, Lục Hân Nghiên lại sợ đến ngây người: "Chị... chị dâu tương lai? Anh họ, cô ta là bạn gái anh thật sao?"
Sao anh họ lại tìm loại hình Tiểu Bạch Thỏ nhu nhược gió thổi một cái là ngã như này để làm bạn gái? Hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được với gu thẩm mỹ của Lục Đình Kiêu lại thích kiểu con gái này!
Một người phụ nữ khác đi tới từ sau lưng Lục Hân Nghiên.
Cô gái này mặc trang phục cưỡi ngựa màu đen, bên hông còn cài một cái roi, chân đi giày cưỡi ngựa, trong tay còn dắt theo một con ngựa khỏe mạnh màu đen, nhìn qua dáng vẻ vô cùng hiên ngang.
Cô ta đứng trước mặt Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch, ánh mắt lướt qua Ninh Tịch rồi dừng lại trên người Lục Đình Kiêu: "Đình Kiêu, lâu rồi không gặp."
Ninh Tịch nhìn nhìn cô gái này, hai mắt híp lại, giác quan thứ sáu của phụ nữ bắt đầu hoạt động.
Cô gái này có vấn đề!
Vẻ mặt Lục Đình Kiêu vẫn chẳng thay đổi, giọng điệu cũng bình tĩnh không gợn sóng: "Chào mừng về nước."
Cô ta nhìn Ninh Tịch, ánh mắt mang theo chút áp bức:"Không giới thiệu chút sao?"
"Bạn gái tôi, Ninh Tịch." Lục Đình Kiêu nói xong lại giới thiệu cho Ninh Tịch: "Quan Tử Dao."
Chỉ có tên mà không có thêm bất cứ chức danh gì kèm theo.
Ninh Tịch tỏ vẻ ngây thơ vô tội, chớp chớp mắt nhìn về Quan Tử Dao sau đó cũng chỉ đơn giản chào hỏi: "Xin chào!"
Dù sao cô cũng đang núp trong ngực Lục Đình Kiêu, chả cần nói gì nhiều cứ vui vẻ thanh nhàn là được.
Đổi cách trang điểm thì tính cách cũng rất chuyên nghiệp lập tức biến thành một Tiểu Bạch Thỏ ngoan ngoãn.
Nhìn bộ dáng khôn khéo của cô, cho dù biết rõ đây chỉ là giả vờ thôi nhưng trái tim của Lục Đình Kiêu vẫn mềm nhũn, ánh mắt cũng cực kỳ dịu dàng.