Dư luận trên mạng cũng xảy ra sự nghịch chuyển thần kì:
[Trời ơi! Tôi đang nhìn cái gì đây? Tôi phải vào WC bổ sung năng lượng mới có thể bình tĩnh được!]
[Một người thì còn có khả năng bị hack, hiện tại thì ngay cả Lục Đình Kiêu cũng chia sẻ rồi thì còn có thể là giả sao? Thịnh Thế thật sự kí hợp đồng với Ninh Tịch sao? Hơn nữa còn kinh động cả Lục Đình Kiêu? Tôi sắp không hiểu thế giới này rồi!]
[Nếu Lục Đình Kiêu đã chia sẻ vậy thì nhất định anh ta đã biết, hơn nữa còn đồng ý với quyết định này, Lục Cảnh Lễ có thể vì bị sắc đẹp mê hoặc mà khiến đầu óc u mê nhưng Lục Đình Kiêu thì tuyệt đối không thể! So ~(Thế nên) chuyện này hẳn có điều khuất tất!]
[Đúng, nhất định có điều khuất tất! Chắc hẳn tiếp theo Thịnh Thế sẽ có động tác lớn nào đấy? Cứ lặng lẽ chờ đợi tình thế đảo ngược đi!]
[Tôi không nói gì hết! Tôi chỉ lặng lẽ nhìn thời cuộc xoay vần! Kiên định ủng hộ nam thần của tôi! ]
[Đang chờ đợi chân tướng rõ ràng! Tin tưởng “ông nồng” của tôi!]
…..
Tóm lại là sau khi Lục Đình Kiêu chia sẻ thì dư luận một chiều đã bị kéo trở lại trong nháy mắt, tất cả các cư dân trên mạng đều giữ trạng thái trung lập, thậm chí bắt đầu khôi phục lí trí.
Ninh Tịch lướt weibo một hồi, tình thế đúng là biến ảo không ngừng.
Quả nhiên Đại ma vương đã ra tay thì gạo cũng xay ra cám!
Chủ yếu là hình tượng của Lục Đình Kiêu thật sự quá hoàn hảo, từ lúc tiếp nhận Lục thị đến nay chưa từng có quyết định nào sai lầm, khủng hoảng kinh tế 5 năm trước khiến biết bao công ty phá sản, chỉ có duy nhất Lục thị là vẫn đứng sừng sững không ngã, thậm chí còn đảo ngược tình hình mà lưu tên mình vào sử sách. Nói tóm lại thì lời nói của thần có ai không tin.
Cùng lúc đó, trong phòng khách của Lục gia…
Lục Cảnh Lễ ôm di động nằm trên sofa lăn lộn, khóc lóc om sòm: “Đậu mế! Những thứ khốn khiếp này đang nói cái gì? Cái gì mà em có thể vì bị sắc đẹp mê muội mà đầu óc u mê nhưng anh thì tuyệt đối không thể? Oan uổng muốn chết! Vì sắc đẹp mà đầu óc u mê rõ ràng là anh! Là anh, là anh, là anh! Hu hu hu! Oan cho em quá… so với Đậu Nga còn oan hơn…”
Đang rên rỉ, thì Ninh Tịch trở về.
“Nhị thiếu, tôi từ xa đã nghe thấy tiếng anh đang tru tréo rồi, đang gào cái gì thế?”
“Không có gì!” Lục Cảnh Lễ lập tức ngồi thẳng dậy trong ba giây, có oan cũng khó nói nên lời.
Lúc nãy cho dù Lục Cảnh Lễ lăn lộn đến trăm vòng Lục Đình Kiêu cũng không thèm nhìn lấy một cái thì bây giờ lại ngẩng đầu lên từ trang sách: “Về rồi, đã gặp Lâm Chi Chi chưa?”
Ninh Tịch gật đầu: “Đã gặp rồi, chị Lâm rất tốt, đúng là kiểu tôi thích, bộ dáng mặt lạnh như thế khiến tôi cảm thấy thật an toàn!”
Lục Đình Kiêu: “…”
Câu này đúng ra thì không có vấn đề gì nhưng sao anh nghe lại thấy có mùi nguy hiểm chứ?
Ninh Tịch nói xong lập tức trợn mắt nhìn Lục Cảnh Lễ một cái: “Nhị thiếu, anh cũng quá vội vàng rồi, tại sao lại công bố chuyện tôi kí hợp đồng với Thịnh Thế ngay lúc này chứ?”
Lục Cảnh Lễ ra vẻ tiểu gia đây anh minh thần võ, mở miệng nói: “Đương nhiên là vì tăng nhân khí, tăng độ hot cho cô chứ sao? Cô nhìn xem bây giờ cô hot bao nhiêu, toàn dân đều đang nói về cô!”
Ninh Tịch “ha ha” một tiếng, lườm anh ta một cái rồi nói: “Nếu không phải nhờ Lục Đình Kiêu ra tay cứu giúp thì bây giờ hai chúng ta đang bị mắng thành gian phu *** phụ đấy?”
Lục Cảnh Lễ nghe vậy cũng lộ ra mấy phần chột dạ, nhỏ giọng nói: “Mắng cứ mắng, đằng nào ngày mai chả rõ ràng hết!”
Lục Cảnh Lễ cũng đoán được sẽ bị cư dân mạng chửi nhưng không ngờ lại bị chửi khó nghe như vậy, còn là phương diện kia…
Mới vừa nãy anh Hai thấy những bình luận kia thì sắc mặt cũng xanh mét.
“Bây giờ cô có thể đăng weibo thông báo chuyện họp báo ngày mai.” Lục Đình Kiêu nhắc nhở.
“À à, tôi đăng đây!”
Ninh Tịch đăng weibo xong, Lục Cảnh Lễ cũng theo sau chia sẻ lại, không lâu sau thì Lâm Chi Chi cũng chia sẻ.
Lúc này, màn hình di động chợt lóe sáng – là Giang Mục Dã gọi tới.