Mục lục
Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại gia đình Giang Khương đi du lịch có thể nói là vòng quanh thế giới, từ Machu Picchu ở Peru đến Rio de Janeiro ở Brazil, đến bờ biển Aegean. Hành trình được phòng làm việc của Thiên Y Viện các nơi an bài, lại có máy bay riêng, khiến cho đám người Tuyên Tử Nguyệt có chút vui đến quên cả trời đất.

Ngay cả Hầu tước Eve cũng bị đám người Tuyên Tử Nguyệt làm hư. Nên biết rằng cô sống gần sáu mươi năm, trừ các quốc gia ở Châu Âu và Hoa Hạ ra thì không còn cơ hội ra nước ngoài du lịch.

Đối mặt với tình huống không cần lo lắng về sự an toàn hay áp lực nào mà đi du lịch, Hầu tước Eve dĩ nhiên là vui vẻ rồi.

- Nghị trưởng đại nhân, hiện tại tôi đang ở Hy Lạp.

- Liên quan đến quan hệ giữa chúng ta với Thiên Y Viện, tôi đề nghị nên thay đổi.

Nghị trưởng đại nhân tóc bạch kim vuốt ve thanh trượng trong tay, nhìn tân nghị viên Hội đồng trưởng lão, cau mày hỏi:

- Ý của cô là Thiên Y Viện? Hay là Giang Khương?

- Chủ yếu là Giang Khương. Những ngày ở Thiên Y Viện, tôi cảm thấy nên cần thiết thay đổi mối quan hệ với họ

Eve nghiêm nghị nói:

- Ít nhất nên cải thiện mối quan hệ đối lập giữa chúng ta và Thiên Y Viện.

Nghe Eve nói, Nghị trưởng đại nhân thoáng trầm mặc một chút, nói:

- Lý do là gì?

- Lần này tôi đi du lịch khắp thế giới với Giang Khương, phát hiện quan hệ giữa hắn và bộ lạc Vu sư rất thân thiết, thậm chí đến mức muốn tôn hắn làm chủ.

Nghe đến đây, đôi lông mày trắng như tuyết của Nghị trưởng đại nhân càng cau chặt.

- Đúng vậy, lần này Giang Khương cũng thay mặt Viện trưởng đưa ra lời mời đến Tổ linh Đại tế tư. Tổ linh đại tế tư cũng đã đồng ý, xác nhận sẽ đến Thiên Y Viện vào tháng sau.

Eve nói:

- Tổ linh đại tế tư của bộ lạc Vu sư chưa bao giờ bước chân ra khỏi Châu Phi đại lục trăm ngàn năm qua. Lần này đối mặt với lời mời của Thiên Y Viện, không chút do dự liền đáp ứng. Điều này đại diện cho việc bọn họ đã bắt đầu liên thủ với Thiên Y Viện.

- Ngoài ra, bộ lạc Vu sư cũng bắt đầu bước ra khỏi Châu Phi. Trong này có rất nhiều chỗ mấu chốt, cần Hội đồng tiến hành điều tra. Tôi cảm thấy chuyện này rất quan trọng, mong Hội đồng trưởng lão Huyết tộc coi trọng.

Nói đến đây, Eve dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Còn nữa, tôi phát hiện quan hệ giữa Thiên Y Viện và kẻ địch cũ là Cổ môn cũng không tồi tệ như người ngoài đã nghĩ. Thậm chí một cao tầng của Cổ môn có quan hệ không tệ với Giang Khương. Hơn nữa hai phe này cũng không kềm chặt nhau quá nhiều.

- Cho nên, từ tình huống trước mắt xem ra, đại thế của Huyết tộc còn chưa đủ, cộng thêm quan hệ của Giang Khương, tôi nghĩ nên cải thiện quan hệ với Thiên Y Viện trước.

Biểu hiện của Nghị trưởng đại nhân cũng dần trở nên nghiêm túc, ngẩng đầu nhìn Eve trên màn hình, chậm rãi gật đầu:

- Nếu thật có chuyện này, Giang Khương đáng để Huyết tộc chúng ta coi trọng thêm mấy phần. Việc cải thiện quan hệ với Thiên Y Viện đúng là cần thiết.

Nói đến đây, Nghị trưởng đại nhân thoáng dừng một chút, chân mày cau lại, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc, nói:

- Đã như vậy, cô hãy tiếp tục giữ mối quan hệ với Giang Khương. Liên quan đến máu của hắn, bây giờ không gấp, từ từ nghĩ cách sau. Việc cải thiện quan hệ với Thiên Y Viện, Hội đồng trưởng lão sẽ nghiêm túc cân nhắc ý kiến của cô.

Thấy Nghị trưởng đại nhân đã đồng ý với ý kiến của mình, Eve mỉm cười hài lòng, thoáng do dự một chút rồi nói:

- Liên quan đến máu của Giang Khương, qua hai tháng nữa, nếu không ngoài dự liệu, có thể cân nhắc cung cấp 1000ml cho Fitt, để Fitt có cơ hội được tấn cấp Hầu tước trước thời hạn.

- Cho Fitt 1000ml máu?

Ánh mắt Nghị trưởng đại nhân sáng lên.

- Đúng. Giang Khương đã nói như vậy. Nhưng hắn chỉ yêu cầu cho Fitt mà không cung cấp cho Hội đồng.

Eve chần chừ một chút rồi xác nhận.

Nghe xong, ánh mắt Nghị trưởng đại nhân chợt lóe lên, nhìn Eve một cái thật sâu, sau đó nói:

- Nếu hắn nguyện ý cung cấp cho Fitt thì cũng là chuyện tốt. Cô cứ tiếp tục theo dõi chuyện bên đó. Có vấn đề gì thì cứ liên lạc với tôi.

Sau khi cúp điện thoại, Nghị trưởng đại nhân lẳng lặng ngồi trước máy tính, sau đó nhẹ nhàng nhấn cái chuông nhỏ bên cạnh.

Nghe tiếng reng reng, cánh cửa liền được đẩy ra. Một người tóc bạc bước vào, khom người cung kính nói:

- Hầu tước đại nhân, ngài có gì phân phó?

- Truyền lệnh của ta, triệu tập tất cả nghị viên Hội đồng trưởng lão, chuẩn bị nghị sự.

- Vâng, đại nhân.

Eve chậm rãi bước ra khỏi phòng của mình đến ban công.

Lúc này, Giang Khương và mấy người Tuyên Tử Nguyệt đang ngồi trên ban công, vừa thưởng thức phong cảnh biển, vừa uống rượu chát và dùng ít điểm tâm nhẹ.

- Eve, mau đến đây, chúng tôi mới vừa khui chai rượu tám năm này, uống qua không tệ. Cô mau đến đây nếm thử chút đi.

Thấy Eve bước ra, Phan Hiểu Hiểu vội vàng vẫy tay.

Eve gật đầu, sau đó chậm rãi bước đến ngồi xuống, tiếp nhận ly rượu Giang Khương đưa đến, mỉm cười cảm ơn.

- Vịnh biển Aegean này lớn quá.

Giang Khương nhẹ nhàng nhấp ly rượu trong tay, cười nói:

- Khó trách tất cả bản đồ và tư liệu đều chỉ biểu hiện được một phần của bờ biển này. Chỉ có chân chính đến đây mới hiểu được, trừ bờ biển này ra, cảnh sắc chung quanh một chút cũng không hề nhỏ.

Tuyên Tử Nguyệt mỉm cười nói:

- Bây giờ, phần lớn cảnh đẹp đều là như vậy, nhưng bất kể thế nào, đo được một mảng lớn bờ biển màu trắng đó cũng mất không ít công phu.

Mọi người nhìn nhau cười. Lúc này Diêu Nhất Minh bước nhanh từ trong nhà ra, cung kính đưa điện thoại đến, thấp giọng nói:

- Trưởng ban, điện thoại của Viện trưởng.

- Điện thoại Viện trưởng?

Giang Khương cau mày. Hắn đi cũng mới có hai mươi ngày thôi mà, tại sao Từ Khải Liễu lại gọi điện thoại đến? Chẳng lẽ trong viện đã xảy ra chuyện?

Lập tức nghe điện thoại, cười nói:

- Viện trưởng?

Bên kia rất nhanh truyền đến tiếng cười của Từ Khải Liễu:

- Giang Khương, như thế nào? Chơi hai mươi mấy ngày rồi, chắc cũng vui vẻ chứ?

- Cảm ơn Viện trưởng, cũng không tệ lắm.

Giang Khương cười nói:

- Nhưng nhận được điện thoại của người, con thấy không vui.

- Tiểu tử này, tại sao cậu không thể đứng đắn được một chút nào vậy?

Bên kia truyền đến tiếng hừ của Từ Khải Liễu.

- Con rất nghiêm chỉnh đấy.

Giang Khương cười hắc hắc:

- Nói sau, con cũng không thể nói dối được.

- Được rồi, không ba hoa với con nữa.

Từ Khải Liễu khẽ hừ một tiếng:

- Ta gọi điện thoại đến, chẳng qua chỉ nói cho con biết, con phải tranh thủ về đi.

- Trong viện có chuyện gì sao?

Giang Khương cả kinh, hỏi.

- Không phải trong viện xảy ra chuyện, mà là Tuyệt Y Đường. Tuyệt Y Đường gọi điện thoại thông báo, nói y sư Lý Nguyên Bân muốn mấy ngày nữa trở về nội viện để thăm.

Nghe Từ Khải Liễu nói, Giang Khương khẽ cau mày, gương mặt lộ vẻ ngưng trọng. Y sư Lý Nguyên Bân đột nhiên muốn trở về Thiên Y Viện, chẳng lẽ là vì sự kiện động Long Sơn Phong? Nếu không, vì sao lại trở về viện để thăm chứ?

- Đối với việc y sư Lý Nguyên Bân muốn trở về nội viện, mặc dù chỉ là trên danh nghĩa kết bạn, nhưng dù sao Thiên Y Viện chúng ta vẫn cảm thấy hổ thẹn với ông ấy. Cho nên chuyện này phải thận trọng, hơn nữa còn long trọng mà khiêm tốn.

Từ Khải Liễu chậm rãi nói:

- Trong nội viện ta, chỉ có con là thân thiết nhất với Tuyệt Y Đường. Trước khi y sư Lý Nguyên Bân đến, con hãy chạy về tham gia công việc tiếp đón.

Sắc mặt Giang Khương ngưng trọng, gật đầu một cái, nói:

- Được, hai ngày nữa con sẽ về. Nhưng con chỉ chủ yếu tham gia tiếp đãi thôi. Những chuyện khác, có người, Trưởng ban Lưu và sư phụ của con phụ trách là được.

- Đó là tất nhiên, Dù sao con cũng tranh thủ trở về đi.

Nói đến đây, Từ Khải Liễu đột nhiên dừng lại một chút rồi nói:

- Chẳng qua ta cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

- Dĩ nhiên là không đơn giản rồi.

Giang Khương thầm nhủ trong lòng nhưng cũng không nói rõ. Liên quan đến động Long Sơn Phong, cũng chỉ là Giang Văn Ba suy đoán, hắn cũng không thể xác định. Nhưng Lý Nguyên Bân cố ý gặp mặt hắn, tỏ ra thân cận, rồi đột nhiên trở về Thiên Y Viện để thăm, tuyệt đối không thoát khỏi quan hệ có liên quan đến Long Sơn Phong.

Sau khi cúp điện thoại, thấy tất cả mọi người nhìn mình, Giang Khương nhún vai nói:

- Được rồi, chuyến du lịch vòng quanh thế giới của chúng ta chỉ sợ phải kết thúc. Mọi người vẫn còn thời gian ở đây hai ngày, ngày mốt chúng ta chính thức trở về nước.

Mọi người nhìn nhau, sau đó Tuyên Tử Nguyệt lên tiếng:

- Nội viện có chuyện gì à?

- Đúng, y sư Nguyên Bân muốn quay về viện, anh phải trở viện để tham gia công việc tiếp đãi.

Giang Khương gật đầu, sau đó bưng ly rượu chát nhấp một ngụm, nhìn chiếc du thuyền màu trắng đang chậm rãi lướt trên mặt biển cách đó không xa, hít một hơi thật sâu, nhìn Diêu Nhất Minh nói:

- Nhất Minh, chuẩn bị một chiếc du thuyền, buổi chiều chúng ta ra biển.

- Vâng, Trưởng ban.

Nghe Giang Khương nói, mọi người liền bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng cụng với nhau, sau đó ngửa đầu nhấp một ngụm. Bọn họ phải tranh thủ chơi cho đã trong hai ngày này. Về sau, cuộc sống sẽ không còn nhàn nhã như vậy nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK