Mục lục
Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tại sao nữ ma đầu này lại đến đây?

Đi theo đằng sau cô gái ăn mặc cực kỳ diêm dúa này là hai cô gái vô cùng xinh đẹp. Chẳng qua nhìn thấy hai cô gái trẻ trung kia, rốt cuộc La Kỳ Mỹ cũng xác nhận người kia đã đến.

Mặc dù trong lòng kinh hãi nhưng cũng không dám lạnh nhạt. Tuy nói người này là kẻ thù lâu năm của Thiên Y Viện, nhưng thỉnh thoảng cũng có xuất hiện trong nội viện vài lần, nghe nói có mối quan hệ không rõ ràng với Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Giang Khương. Hôm nay là ngày Trưởng ban Giang thăng cấp, đến chúc mừng cũng là chuyện bình thường.

Nhưng lá gan của người này đúng là lớn, lại dám đến địa bàn của Thiên Y Viện.

Suy nghĩ thì suy nghĩ vậy, nhưng La Kỳ Mỹ vẫn vội vàng bước đến nghênh đón, cung kính chắp tay:

- Hoan nghênh Sơn Trường Đại Nhân đại giá quang lâm.

- Khách sáo rồi.

Tôn Diệu Nguyệt mỉm cười nói:

- Hôm nay là ngày Giang Khương thăng cấp. Tôi không mời mà đến nơi này, ngược lại có chút mạo muội.

Nghe nữ ma đầu này nói, nhìn hai cô gái xinh đẹp đằng sau, đầu óc La Kỳ Mỹ chuyển động linh hoạt một cái liền biết đây là người nào, lập tức cười to:

- Nào có, nào có. Có thể tiếp đón Sơn Trường Đại Nhân đến đây, trên dưới Thiên Y Viện đều cảm thấy vinh hạnh. Nào, mời Sơn Trường Đại Nhân, Thanh Linh tiểu thư, Tiểu Vũ tiểu thư vào lễ đường.

Lúc này, bên trong lễ đường Thiên Y Viện đã đầy người, vô cùng náo nhiệt. Mười mấy hàng ghế phía sau đều đã có người ngồi, hầu hết là y sĩ trẻ tuổi của Thiên Y Viện. Mấy hàng ghế trước, người cũng đã ngồi gần hết.

Những ủy viên Hội Đồng Viện vừa mới nhậm chức, trên căn bản đều là các y sư cao cấp của nội viện. Cho nên, trừ hàng thứ nhất, thứ hai, thứ ba là chưa có người ngồi, trên cơ bản đều đã sắp xếp xong.

- Gia chủ Lê gia Giang Bắc đến.

- Chưởng môn Không Động Hồ đến.

Nhân viên đón tiếp ngoài cửa cất giọng hô to, từng vị khách chậm rãi bước vào lễ đường. Ngoài cửa cũng có một vài y sư cấp bậc cao chào đón.

- Ôi chao, Hồng y sư, đã lâu không gặp, đã lâu không gặp.

- Đúng vậy, Lê gia chủ, đã lâu không gặp, ngài vẫn khỏe như ngày nào.

- Ồ, đây không phải là Hồ chưởng môn sao? Hoan nghênh, hoan nghênh.

- Đồng y sư, chào ngài chào ngài.

Càng lúc càng có nhiều khách từ bên ngoài được nhân viên tiếp đãi dẫn vào lễ đường, ngồi xuống đúng vị trí của mình. Người nào quen thì chào hỏi lẫn nhau, có thể nói là rất náo nhiệt.

Không ít người đưa mắt nhìn thoáng ra ngoài cửa. Dù sao đây cũng là sự kiện hiếm có. Có những người bạn mấy chục năm không gặp, có thể nhân cơ hội này mà gặp lại.

Hơn nữa, các gia chủ, chưởng môn đều nhìn xem, lần này rốt cuộc là có ai đến tham dự, ai không đến tham dự. Được Thiên Y Viện mời cũng không phải chuyện đùa. Có thể được Thiên Y Viện mời, địa vị ngày mai sẽ được tăng lên. Nếu không được Thiên Y Viện mời, ngày mai địa vị trên giang hồ sẽ giảm đi rất nhiều.

Lúc này, mọi người đều nhìn thấy thủ lĩnh Ủy viên Hội Đồng Viện, y sư nhất phẩm Chu Hạo Bình bước đến cửa lễ đường.

Nhìn thấy người này, bên trong lễ đường vốn đang náo nhiệt liền im bặt. Tất cả mọi người đều mở to mắt nhìn.

Không biết là ai đến mà phải cần đến Chu Hạo Bình ra đón.

- Thủ tướng Dương, Thủ tướng Ngô đến.

Nghe nhân viên bên ngoài hô to, mọi người mới chậm rãi gật đầu. Thì ra là hai đại lão của thế tục đến, khó trách phải cần đến thủ lĩnh Ủy viên Hội Đồng Viện ra tiếp đón.

Tuy nói tất cả mọi người đều không phải là người của giới thế tục, cũng không cần quá để ý hai đại lão này, nhưng dù sao thân phận của người ta cũng còn đó. Vì thế, không ít người bên trong lễ đường đều rối rít đứng dậy, vui mừng chào Chu Hạo Bình đôi câu rồi bước đến chắp tay làm lễ với hai vị đại lão.

Tuy hai người không nhận biết hết tất cả, nhưng đã đến đây tham dự, người nào cũng sẽ có thân phận, vì thế liền mỉm cười chắp tay đáp lễ.

Sau khi ngồi xuống, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán.

- La chưởng môn, thế tục có đến hai người đến lận. Lần trước không phải chỉ có một vị thôi sao?

Một người đàn ông trung niên mặc bộ âu phục, đeo kính gọng vàng nhìn người mặc đường trang màu đen bên cạnh, nhỏ giọng hỏi.

- Lý gia chủ, chuyện này có chút không nói rõ ràng được. Trước kia Giang Khương xuất thân thế tục, nghe nói có quan hệ không tệ với mấy vị này. Hơn nữa, Giang Khương còn có thân phận đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh. Giới thế tục coi trọng cậu ấy cũng là chuyện bình thường.

Nghe La chưởng môn nói, Lý gia chủ liền chậm rãi gật đầu. Đúng rồi, đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh không phải người bình thường. Nếu đã leo lên vị trí Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, sau này tuyệt đối xếp hạng thứ hai ở Thiên Y Viện. Thậm chí trong tương lai còn có thể trở thành Viện trưởng. Được giới thế tục coi trọng cũng là chuyện bình thường.

Đại đa số mọi người đều cho là như vậy, nhưng rất nhiều thành viên cao cấp của Thiên Y Viện biết được nội tình thì cũng chỉ mỉm cười không nói. Dương lão và Giang Khương quan hệ rất tốt, đại diện giới thế tục đến cũng là chuyện bình thường. Nhưng Ngô lão đến chỉ sợ là vì đứa cháu trai kia. Tiểu tử của Ngô gia nghe nói đã bị giam nhiều ngày rồi. Vị này nhất định đứng ngồi không yên, thừa cơ hội này mà da mặt dày đến đây.

Nhìn hai vị thủ lĩnh bước đến hàng ghế thứ nhất ngồi xuống, không khí bên trong lại một lần nữa trở nên náo nhiệt. Lúc này, mọi người nhìn thấy có một người từ trên đài bước nhanh ra cửa.

Nhìn thấy vị này là Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, Trưởng ban Liêu Long Căn, mọi người liền cả kinh trong lòng. Người đến là ai vậy? Sao có thể khiến cho Liêu Long Căn phải đích thân ra đón?

Đây chính là nhân vật xếp hàng thứ ba ở Thiên Y Viện, Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện hàng thật giá thật. Đối tượng khiến cho ông phải đích thân ra nghênh đón chỉ sợ lai lịch không nhỏ.

- Đường chủ Giang Văn Ba của Tuyệt Y Đường cùng với phu nhân và Thiếu đường chủ đến.

Nghe tiếng hô, sắc mặt mọi người hơi biến đổi. Bên trong lễ đường lại tiếp tục im lặng. Những người đến tham gia đều biết được Giang Văn Ba là ai, cũng biết được Tuyệt Y Đường có lai lịch gì. Khó trách phải vận dụng cả nhân vật số ba của Thiên Y Viện là Liêu Long Căn ra tiếp đón. Đây chính là cha mẹ của tân Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Giang Khương. Hơn nữa còn là người sáng lập ra Tuyệt Y Đường. Tuy nói hai bên có chút hiềm khích, nhưng dù sao cũng có sự gần gũi bên trong. Liêu Long Căn bước ra nghênh đón đã là nể mặt lắm rồi.

Lúc này, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn, chỉ thấy Giang đường chủ đang cầm tay vị phu nhân quả thật rất có nét giống với Giang Khương đến bảy tám phần. Hai cha con nhà này quả nhiên là nhân trung long phượng.

Gia đình này vừa mới ngồi im, lại nhìn thấy có một người vội vã bước ra cửa.

Nhìn thấy người kia, tất cả đều kêu lên. Đây chính là nhân vật thứ hai của Thiên Y Viện Lưu Mộc Dương. Nhìn tình thế này, dường như người đến là một đại nhân vật nào đó.

Lúc này, bên trong lễ đường hoàn toàn yên lặng, một lần nữa cùng nhau nhìn ra ngoài cửa.

Sau đó liền nghe tiếng hô:

- Tôn Diệu Nguyệt của Cổ môn đến.

- Nữ ma đầu?

- Tôn nữ ma?

Nghe nhân viên hô to, bên trong lễ đường liền xôn xao. Cổ môn không phải là kẻ địch ngàn năm của Thiên Y Viện sao? Tại sao hôm nay lại dám đến đây? Hơn nữa còn là nhân vật thứ hai của Cổ môn nữa chứ. Chẳng lẽ Thiên Y Viện đã hóa giải thù hằn với Cổ môn, trở thành bạn bè và mời đối phương đến?

Trong lúc mọi người đang kinh nghi, chỉ thấy một cô gái xinh đẹp chậm rãi xuất hiện ngay cửa, hơn nữa sau lưng còn có hai cô gái xinh đẹp đi theo.

- Đúng thật là nữ ma đầu.

Có người nhận ra Tôn Diệu Nguyệt liền kinh hô lên.

- Không biết Sơn Trường Đại Nhân đến chơi, nên không đón tiếp từ xa.

Nhìn Sơn Trường Đại Nhân, Lưu Mộc Dương ngược lại vẫn rất bình tĩnh, chắp tay cười lớn nói.

Thấy Lưu Mộc Dương lên tiếng chào hỏi, lại nghe lời nói của ông, mọi người đều bừng tỉnh. Xem ra Thiên Y Viện cũng không mời đối phương đến, mà là đối phương tự đến.

- Hôm nay là ngày Giang Khương tấn thăng, bổn Sơn Trường không mời mà đến, xin Trưởng ban Lưu đừng trách.

Tôn Diệu Nguyệt khẽ mỉm cười, chắp tay nói với Lưu Mộc Dương.

- Nào có, nào có. Sơn Trường Đại Nhân chính là khách quý hiếm thấy của Thiên Y Viện. Thiên Y Viện cảm thấy rất vinh hạnh. Nào, mời đến hàng trước.

Lưu Mộc Dương cũng không đứng chào hỏi quá lâu, đưa tay ra mời, nhưng trong lòng cười khổ không thôi. Vị Sơn Trường Đại Nhân này làm việc đúng là khó liệu. Tuy lời đồn nói cô ta có quan hệ đặc biệt với Giang Khương, nhưng không mời mà đến như thế này, lại còn trước mặt nhiều quan khách như vậy, thật đúng là khiến người ta phải đau đầu.

Nhưng rất nhiều tân khách căn bản cũng không chú ý đến suy nghĩ của Lưu Mộc Dương, ngược lại nghe Sơn Trường Đại Nhân nói, trong lòng liền đánh bộp một cái, thầm nghĩ:

- Nghe nói vị Sơn Trường Đại Nhân này dường như quen rất thân với nhân vật chính Giang Khương ngày hôm nay, không tiếc mạo hiểm đến tham gia nghi thức tấn thăng của Giang Khương. Chẳng lẽ vị tân Ủy viên thường vụ, Trưởng ban Giang và nữ ma đầu phong tình vạn chúng kia có quan hệ không rõ sao?

Trong lúc mọi người đang cảm thấy kỳ quái, cũng không chú ý đến sắc mặt của rất nhiều thành viên Thiên Y Viện đều rất quái dị.

Lần này là y sư La Thiên Minh bước nhanh về phía cửa, nhưng không thu hút sự chú ý bằng ba người kia. Tuy nói thân phận và địa vị La lão chỉ đứng sau mấy vị Ủy viên thường vụ, nhưng lúc trước đã có hai vị Ủy viên thường vụ bước ra đón khách, việc ông xuất hiện cũng không khiến người phải chú ý.

Nhưng khi nhân viên tiếp đón hô to, tất cả mọi người, bao gồm các thành viên Thiên Y Viện đều choáng váng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK