- Thanh Linh? Tiểu Vũ?
Giang mẫu nhìn hai cô gái xinh đẹp bước vào, chưa kịp phản ứng, chỉ biết kinh ngạc tại sao trong một thôn nhỏ lại xuất hiện hai cô gái xinh đẹp như thế, hơn nữa còn là hai người?
Lúc này, Phan Hiểu Hiểu còn đang chạy đuổi theo Tiểu Bảo ở trong sân đột nhiên ngừng lại, vui mừng nhìn hai người bước vào.
- Hiểu Hiểu.
Cô gái đi bên trái, tuổi tác xem ra lớn hơn một chút liền mỉm cười gọi Phan Hiểu Hiểu.
Cô gái trẻ hơn thì gật đầu chào Phan Hiểu Hiểu, sau đó giang hai tay gọi:
- Tiểu Bảo.
- Dì Tiểu Vũ.
Thấy cô gái giang hai tay với mình, Tiểu Bảo vui vẻ chạy đến, lao vào lòng đối phương.
Cô gái lớn tuổi hơn chào Phan Hiểu Hiểu xong, lại quay sang gật đầu với Tuyên Tử Nguyệt:
- Tử Nguyệt, đã lâu không gặp.
Nhìn cảnh tượng này, Giang mẫu đúng là ngẩn cả người. Thì ra hai cô bé này quen với Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt, nhưng là gì với con trai của bà?
Trong lúc còn tò mò, liền thấy hai cô gái bước về phía Giang lão gia tử, cung kính thăm hỏi:
- Giang gia gia, năm mới tốt lành. Tụi con sang đây chúc tết ông.
- Tốt, tốt. Tiểu Vũ, Thanh Linh, năm mới vui vẻ.
Đối với hai cô gái xuất hiện, Giang lão cũng không ngoài ý liệu, vui mừng móc hai bao lì xì đưa cho mỗi người một bao.
- Đây có phải là dì Viên không?
Sau khi hai người cảm ơn Giang lão gia tử, mặt đầy tò mò nhìn Giang mẫu. Cô gái lớn tuổi hơn lên tiếng:
- Dì Viên năm mới tốt lành. Con là bạn học của Giang Khương, Từ Thanh Linh.
- Con chào dì Viên. Con là học muội của anh Tiểu Nguyên, Lý Tiểu Vũ. Nhà con ở bên cạnh.
Cô gái trẻ hơn cũng lên tiếng chào hỏi.
- A, chào các con. Năm mới vui vẻ. Thì ra đều là bạn của Tiểu Nguyên.
Giang mẫu chẳng qua chỉ sửng sốt một chút, sau đó khôi phục lại tinh thần. Nhìn biểu hiện của hai cô gái, chắc là vì con trai của bà mà đến. Nếu không, đầu năm đầu tháng, tại sao lại đến chúc tết sớm như vậy?
Chẳng qua Giang mẫu có chút nghi ngờ. Tại sao hai cô gái này lại biết bà họ Viên? Chẳng lẽ Giang Khương nhà bà nói cho họ biết?
Nhưng đây cũng chỉ là ý niệm thoáng qua, lập tức cười nói:
- Nào đến đây, dì lì xì cho các con.
Lập tức móc hai phong bao lì xì mới tinh đã được chuẩn bị từ trước. Mấy chục năm không về nhà, hơn nữa nghe nói uy vọng của cha chồng bà trong thôn rất cao, nói không chừng còn có người đến chúc tết. Cho nên đã chuẩn bị một ít phong bao lì xì. Ai đến sớm thì phát thôi.
Ánh mắt Tuyên Tử Nguyệt lóe lên chút khác thường nhưng rất nhanh đã nói:
- Thanh Linh, Tiểu Vũ, hai người đến sớm quá. Giang Khương vẫn còn lười biếng ngủ nướng.
- Đừng nói xấu sau lưng người khác chứ? Ai còn đang ngủ? Anh đã dậy từ sớm rồi.
Giang Khương mỉm cười bước ra. Nhìn Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ đã lâu không gặp, liền cười nói:
- Năm mới vui vẻ.
Theo sát Giang Khương là Giang Nguyệt Minh. Nhìn thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện hai đại mỹ nữ, liền có chút sửng sốt. Y nhìn hai cô gái trước mặt, rồi nhìn Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu bên cạnh, chỉ cảm thấy bốn người đều là giai nhân tuyệt sắc, chỉ là không biết tại sao lại coi trọng ông anh của mình?
Nói về bổn đại thiếu, à không, Nhị thiếu, cũng đã từng thấy qua không ít gái đẹp, nhưng giai nhân tuyệt sắc trước mắt đều rất hiếm thấy. Ông anh Giang Khương của y hai tay bắt bốn con cá, thật khiến người ta hết sức bội phục.
Giang Văn Ba chậm rãi từ trong nhà bước ra, nhìn cảnh tượng trong sân, cũng trợn mắt há mồm, rồi nhìn con trai bảo bối của ông, cũng không biết nói gì.
Giang Khương ở nhà đến mùng 3 thì phải trở lại Kim Lăng. Là ủy viên Hội Đồng Viện, lại là ứng viên cho chức Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, dĩ nhiên không thể nào rời Thiên Y Viện quá lâu. Hơn nữa, hắn ở nhà cũng không có chuyện để làm. Cộng thêm gia đình hắn cũng đã trở lại, Giang lão cũng có người bên cạnh, vì thế yên tâm trở lại Thiên Y Viện.
Dù sao, năm nay sẽ diễn ra tuyển cử Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, hắn cũng không thể không quan tâm, phải sớm trở về Thiên Y Viện, tiến hành chuẩn bị có liên quan. Nếu lần này sơ ý, thất bại trước Chu Hạo Bình, đúng là không cam lòng.
- Chậc chậc, Giang lão y sư đúng là hưởng phúc lớn rồi. Nhìn bác sĩ Tiểu Nguyên thì biết, đúng là phát tài, đi về gì đều có trực thăng đưa đón, chỉ sợ Tỉnh trưởng cũng không có đãi ngộ như vậy.
Người trong thôn nhìn chiếc trực thăng ầm ầm bay đi, ánh mắt hâm mộ nhìn theo, khen không dứt lời.
Vợ chồng Giang Văn Ba và Giang Nguyệt Minh đứng trong sân ngẩng đầu nhìn chiếc trực thăng bay đi xa, ánh mắt lóe lên sự xúc động.
- Lần này Tiểu Nguyên vội vàng trở về, chỉ sợ là chuyện của Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện. Không biết nó nắm chắc được bao nhiêu?
Giang mẫu nhẹ nhàng thở dài.
Giang Văn Ba chậm rãi gật đầu:
- Cũng không nhỏ đâu. Có La Thiên Minh, Vu Phượng Minh và Lưu Thiên Phúc ở ban Đan dược, nhất định sẽ ủng hộ cho nó, cộng thêm đám người Từ Khải Liễu nữa. Chỉ cần đừng xảy ra bất ngờ gì quá lớn, Giang Khương được chọn cũng không có vấn đề gì lớn.
Nhe Giang Văn Ba nói, Giang mẫu thoáng yên tâm một chút, nói:
- Như vậy thì tốt. Chỉ sợ mấy năm qua Tiểu Nguyên lăn lộn không dễ dàng gì. Vất vả lắm mới có cơ hội, bỏ lỡ thì tiếc lắm.
Giang Văn Ba cũng gật đầu đồng ý. Bọn họ tất nhiên biết rõ về Thiên Y Viện. Mặc dù Tuyệt Y Đường và Thiên Y Viện đang có sự ganh đua thực lực cao thấp, nhưng nội tình chân chính tuyệt không thua kém Thiên Y Viện. Nếu Giang Khương thật có thể ngồi vào chức Ủy viên thường vụ, sau này tiền đồ sẽ sáng lạn.
Đột nhiên Giang mẫu cau mày, cười khổ:
- Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ, em điều tra được, là đệ tử của Tôn Diệu Nguyệt. Con trai bảo bối của chúng ta đúng là…Haiz.