Mục lục
Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi thấy nhóm người này xuất hiện, có người kinh ngạc, có người nghi ngờ, và rất nhiều người kinh hãi... Chu Thế Dương càng như vậy. Chuyện lão lo lắng nhất rốt cuộc đã xảy ra.

Vốn lão bảo ngoại viện bắt giữ Giang Khương ở phạm vi ngoài viện chính là để tránh xuất hiện tình huống này. Nhưng bây giờ, đám người của Ban giám sát đã xuất hiện. Sắc mặt Chu Thế Dương trở nên hung ác. Lão thật sự không ngờ, trong tình huống không có Lưu Mộc Dương mà đám người của Ban giám sát vẫn dám ra mặt chất vấn lệnh của Hội đồng viện...

Nhìn đám người trước mặt nhanh chóng bước đến gần, gương mặt Chủ nhiệm Ngưu thỉnh thoảng lại co giật một cái, trong mắt lóe lên tia căm tức, nhưng ông không dám cản mấy người này đến gần. Dưới sự uy nghiêm của Ban giám sát, trừ Ủy viên Hội đồng viện, không ai dám trực tiếp đối nghịch với Ban giám sát.

Lập tức mấy cao thủ ngoại viện chỉ có thể nhường một lối đi dưới cái nhìn đầy ép bức của mười mấy người Ban giám sát, để họ chen vào vòng vây. Sau đó nhìn năm vị Chủ nhiệm các phòng của Ban giám sát nhảy lên khán đài.

Giang Khương nhìn năm người nhảy lên khán đài, trong mắt cũng lóe lên tia kinh ngạc. Vốn hắn định dùng sức một người, đối kháng cả ngoại viện, hấp dẫn sự chú ý của thành viên nội viện, sau đó trực tiếp chất vấn đám Chu Thế Dương, để đối phương bước ra xác nhận rốt cuộc chuyện này là như thế nào.

Nhưng hắn không ngờ Ban giám sát trong tình huống không có Lưu Mộc Dương ở đây vẫn dám đứng ra trực tiếp chất vấn lệnh của Hội đồng viện. Trong năm người đến, Giang Khương quen với Hồ Giang phòng 2 và Lý Khải của phòng 3. Còn ba người kia Giang Khương cũng đã từng gặp, chính là người phụ trách năm phòng cấp trực thuộc Ban giám sát.

Mấy trăm thành viên Thiên Y viện tụ tập xung quanh lúc này bắt đầu thì thầm bàn luận. Vốn mọi người chỉ cảm thấy lệnh bắt giữ Giang Khương có chút kỳ lạ. Nhưng cũng không suy nghĩ quá nhiều. Dù sao đây cũng là lệnh của Hội đồng viện, sẽ không ai dám làm giả. Hơn nữa việc điều tra nhằm vào Giang Khương cũng được tiến hành rất nhiều lần, giờ đột nhiên xuất hiện chuyển biến thế này hình như cũng không quá kỳ lạ.

Nhưng người của Ban giám sát đột nhiên xuất hiện, chất vấn lệnh của Hội đồng viện, vậy thì quá mức kinh người rồi... Ra mặt không phải là Lưu Mộc Dương Trưởng ban của Ban giám sát, mà rõ ràng cùng lắm chỉ là những phòng trực thuộc của Ban giám sát. Bọn họ mà cũng dám lên tiếng chất vấn sao?

Đại đa số thành viên nội viện lúc này đều kinh ngạc. Duy chỉ có vài thành viên cấp cao lúc này trong mắt lộ ra tia khiếp sợ. Các thành viên cấp thấp kia không biết lúc này Ban giám sát xuất hiện có ý nghĩa gì, nhưng họ thì biết rõ...

- Không thể nào... Chẳng lẽ...

Vị y sư nhị phẩm Trương nhìn các thành viên Ban giám sát đến gần, sắc mặt biến đổi, thấp giọng nói.

Dương y sư và Hồ y sư bên cạnh sắc mặt cũng lập tức trở nên khó coi... Ban giám sát đột nhiên ra mặt chất vấn lệnh của Hội đồng viện, đây chính là chuyện trước nay chưa từng có. Người khác không biết những người này nhưng họ thì rất rõ. Năm người phụ trách năm phòng trực thuộc Ban giám sát đều đồng loạt xuất hiện.

Ban giám sát không có các Phó trưởng ban.

Dưới Trưởng ban, chỉnh là chủ nhiệm năm phòng này. Giờ năm vị Chủ nhiệm đồng loạt xuất hiện đủ để bày tỏ thái độ của Ban giám sát. Nhưng Trưởng ban Lưu Mộc Dương không xuất hiện, điều này khiến trong lòng ba vị y sư nhị phẩm cảm thấy kinh hãi...

Không chỉ ba người này nghĩ như vậy, mấy vị y sư nhị phẩm cách đó không xa lúc này sắc mặt đều âm trầm. Rất nhiều người lúc này đã bắt đầu lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho một vài thành viên cấp cao trong viện mà mình quen để hỏi đây rốt cuộc là chuyện gì...

Trong tiếng ồn ào, năm người hơi cúi người gật đầu với Giang Khương rồi đứng phía trước Giang Khương, Hồ Giang bước lên trước một bước, nhìn về phía đông đảo thành viên nội viện trước đài, trầm giọng nói:

- Ban giám sát chúng tôi bày tỏ sự nghi ngờ với lệnh bắt giữ Ủy viên Giang Khương của Hội đồng viện lần này...

- Căn cứ theo điều khoản bảy điều ba trong Quy định của viện, bất kỳ hành động điều tra và bắt giữ nào nhắm đến thành viên cấp bậc Ủy viên Hội đồng viện đều phải được thông qua khảo hạch và giám sát của Ban giám sát chúng tôi thì mới có thể có hiệu lực!

- Hiện tại, năm phòng của Ban giám sát chúng tôi đều không nhận được khảo hạch, đồng thời cũng không nhận được bất kỳ thông báo nào của Trưởng ban Lưu Mộc Dương. Cho nên, lệnh này của viện, Ban giám sát chúng tôi chính thức đề xuất chất vấn lên Hội đồng viện. Nếu không có hồi đáp hữu hiệu chính thức của Hội đồng viện, hoặc không nhận được thông báo chính thức của Trưởng ban Lưu Mộc Dương, ngoại viện không được tiến hành bất cứ hành động nào nhắm vào Ủy viên Giang Khương...

Hồ Giang vừa nói ra lời này, trong sân lại xôn sao. Vô số thành viên cấp thấp bắt đầu hỏi và bàn luận với nhau.

- Ban giám sát có thể trực tiếp chất vấn lệnh của Hội đồng viện? Bọn họ có quyền này sao?

- Phí lời, chuyện gì mà Ban giám sát không thể quản chứ? Anh đi xem nội quy viện đi, trong đó có viết rõ đấy... Họ đúng là có quyền lợi như vậy!

- Vậy sao Trưởng ban Lưu không ra mặt? Lệnh của viện không thể không thông qua Trưởng ban Lưu mới đúng chứ...

Trong những tiếng bàn luận, Hồ Giang một lần nữa cau mày chỉ Chủ nhiệm Ngưu phía dưới, nghiêm nghị quát lên:

- Chủ nhiệm Ngưu Bộ Quần của ngoại viện, giờ tôi lấy danh nghĩa của Ban giám sát yêu cầu anh lập tức dẫn thành viên ngoại viện rút lui khỏi phạm vi nội viện...

Chủ nhiệm Ngưu nghe Hồ Giang ra lệnh thì sắc mặt dao động, chân mày cau lại, trên mặt lộ chút do dự sau đó nhìn Hồ Giang, đột nhiên lạnh giọng nói:

- Chủ nhiệm Hồ... Tôi phụng lệnh Hội đồng viện bắt giữ Giang Khương, trước khi Hội đồng viện hủy bỏ lệnh, tôi không thể dừng hành động... Tôi khuyên Chủ nhiệm Hồ nên rời đi trước đi! Nếu không đao kiếm không có mắt, làm bị thương chư vị thì không tốt lắm đâu!

- Càn rỡ... Ngưu Bộ Quần anh dám cãi lại lệnh của Ban giám sát sao?

Lý Khải đứng cạnh Hồ Giang nghe Ngưu Bộ Quần nói vậy cũng không khỏi tức giận khiển trách:

- Ngay cả Ban giám sát chúng tôi cũng không coi vào đâu, đúng là can đảm thật...

Lúc này Ngưu Bộ Quần dường như đã quyết định không đếm xỉa gì nữa, nghe Lý Khải nói vậy gò má lạnh như băng không chút thay đổi, chỉ chắp tay nói:

- Ngoại viện của chúng tôi từ trước đến nay luôn nghe theo Hội đồng viện. Lần này cũng làm theo lệnh Hội đồng viện. Ban giám sát các anh có thể chất vấn lệnh của Hội đồng viện, nhưng trước khi Hội đồng viện ra lệnh dừng bắt giữ Giang Khương thì ngoại viện tôi không thể nào dừng hành động!

- Ồ?

Đám Hồ Giang thấy Ngưu Bộ Quần không hề nghe lệnh mình thì sắc mặt biến đối. Giờ thì hơi rắc rối rồi. Ngưu Bộ Quần thân là Phó chủ nhiệm ngoại viện, bản thân là cao thủ Thiên giai cấp 2, cộng thêm những cao thủ bên cạnh ông ta. Ban giám sát tuy trực thuộc đội chấp pháp, nhưng cũng không phải đối thủ của đám Ngưu Bộ Quần.

Có điều, lúc này đám Hồ Giang biết đã không thể lùi bước nữa rồi. Ông lập tức liền trầm giọng quát lên:

- Ngưu Bộ Quần... không được càn rỡ... Ban giám sát tôi đã chất vấn lệnh của Hội đồng viện, trước khi Hội đồng viện có câu trả lời, ngoại viện anh không thể tiếp tục động thủ!

Ngưu Bộ Quần nhìn vẻ mặt rét lạnh của đám Hồ Giang thì khóe môi không kìm được co giật. Có điều lúc này ông cũng không dám ngừng tay. Ông đã đảm bảo với Chu Thế Dương sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng giờ đã không bắt được người còn chọc đến Ban giám sát.

Lúc này Ngưu Bộ Quần đã ý thức được, nếu giờ còn chưa nghĩ cách bắt cho được Giang Khương, ông không biết đến lúc đó vị Chu tổng kia sẽ làm gì mình. Tuy ông cũng không rõ rốt cuộc mệnh lệnh này có vấn đề gì không. Nhưng ông biết, lần này trong viện thật sự xảy ra chuyện lớn. Và Chu tổng người ra lệnh cho ông là một trong những nhân vật chính. Nếu trong viện thật sự có đại biến, nếu để Chu tổng không vui thì kẻ đầu tiên bị đem ra trút giận rất có thể là ông...

- Xin lỗi, các vị Chủ nhiệm... Tôi chỉ làm theo lệnh của Hội đồng viện, không dám không nghe theo, xin chư vị tránh ra, nếu không nếu có đắc tội thì kính mong đừng trách!

Sau khi nói xong, giọng Ngưu Bộ Quần run lên, trầm giọng quát lên:

- Người của ngoại viện nghe lệnh, chuẩn bị động thủ...

Đám Hồ Giang nghe Ngưu Bộ Quần ra lệnh thì sắc mặt biến đổi. Họ không ngờ Ngưu Bộ Quần lại hoàn toàn bất chấp yêu cầu của Ban giám sát. Mấy người nhìn nhau một cái, sau đó Hồ Giang cắn răng một cái, nghiêm nghị quát lên:

- Người của Ban giám sát nghe lệnh, bảo vệ khán đài, gửi lệnh iếp viện, yêu cầu Đội chấp pháp phong tỏa nội viện; cho đến khi Viện trưởng Từ hoặc Trưởng ban Lưu xuất hiện mới thôi!

Hồ Giang vừa đưa ra mệnh lệnh, mấy trăm thành viên nội viện đang có mặt sắc mặt đại biến. Lần này Ban giám sát đã làm thật rồi. Họ trực tiếp cho người của Đội chấp pháp phong tỏa toàn bộ nội viện. Như thế đồng nghĩa giới nghiêm toàn viện. Thế này là chuẩn bị đối kháng toàn diện với ngoại viện và chống lại mệnh lệnh Hội đồng viện.

Mấy trăm thành viên ai nấy đều thật sự bất an. Mặc dù đa số thành viên cấp thấp cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng lúc này nhìn thái độ của Ban giám sát họ đều ý thức được, e là lần này viện thực sự xảy ra vấn đề lớn. Nếu không đến lúc này không chỉ thành viên Hội đồng viện không ra mặt, mà ngay cả Ban giám sát trong tình huống Trưởng ban Lưu Mộc Dương không ra mắt mà bắt đầu hạ lệnh điên cuồng chống đối mệnh lệnh của Hội đồng viện, thậm chí còn dám phát lệnh giới nghiêm toàn viện...

Một vài thành viên cấp y sư lúc này sắc mặt âm trầm, nhiều người bắt đầu cầm điện thoại gọi điện cho sư phụ hoặc chủ quản của

ban mình báo cáo, hoặc bắt đầu tụ tập về phía các y sư nhị phẩm để xem các y sư cấp cao có ý gì.

Ngưu Bộ Quần nhìn năm Chủ nhiệm của Ban giám sát bắt đầu giới bị, mười mấy thành viên đội chấp pháp của Ban giám sát bên dưới cũng đồng loạt dựa lưng vào khán đài, bắt đầu giới bị với ngoại viện, sắc mặt Ngưu Bộ Quần liền xanh mét.

Ông không ngờ đám người của Ban giám sát lại cứng rắn đến thế. Trong tình huống không có Lưu Mộc Dương mà vẫn dám đối kháng lệnh của Hội đồng viện...

Có điều lúc này Ngưu Bộ Quần cũng bất chấp. Tuy nói Ban giám sát không dễ đắc tội, nhưng đã đến nước này rồi thì đã không thể nào quay đầu nữa, chỉ có thể liều mạng đến cùng. Thắng, Chu tổng sẽ không bạc đãi mình; thua... mình vẫn còn cái danh nghĩa phụng lệnh Hội đồng viện...

- Thành viên ngoại viện nghe lệnh... Chuẩn bị tấn công...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK