Mục lục
Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn hai Đại vu sư cùng với mấy cao thủ ngoại viện rời đi, các vị Ủy viên đều biết được lý do tại sao Giang Khương lại gọi hai người đến, tất cả thở phào một hơi, nhưng ánh mắt vẫn có chút hoài nghi, không biết hai vị Đại vu sư này có đáng tin cậy hay không.

Chu y sư bước đến bên cạnh Giang Khương, cau mày hỏi:

- Ủy viên Giang, chuyện này có nắm chắc không?

Giang Khương tất nhiên biết ý tứ của Chu y sư, chậm rãi đáp:

- Hai đại tổ linh của bộ lạc Vu sư rất có sở trường trong lĩnh vực này. Đặc biệt là sói linh, một khi phương diện khứu giác phát huy toàn lực còn mạnh hơn chó săn bình thường gấp trăm lần. Chỉ cần có chút dấu vết, nhất định sẽ có thể tìm ra.

Nói đến đây, Giang Khương khẽ cau mày:

- Để bọn họ tìm tung tích của sư phụ tôi trong viện chẳng khác nào dùng đao mổ trâu giết gà. Nếu tìm được sư phụ xong, còn phải nhờ bọn họ phối hợp với ngoại viện ra ngoài tìm kiếm Viện trưởng.

- Như vậy thì tốt quá rồi.

Nghe Giang Khương nói, Chu y sư vui mừng kêu lên, tất nhiên không phản đối nữa. Dù sao hai Đại vu sư có náo ra chuyện gì ở đây cũng chẳng thành vấn đề. Nếu bọn họ thật sự tìm được đám người La y sư, như vậy không còn gì tốt hơn nữa.

Các vị ủy viên còn lại, trong lòng cũng tràn đầy chờ mong, muốn xem hai Đại vu sư ngoại vực có phát huy tác dụng được hay không. Nếu thật có thể giúp một tay tìm được đám người La y sư, sau đó nhờ bọn họ tìm kiếm Viện trưởng, tất nhiên lại càng tốt hơn.

Giang Khương ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều. Điều cần hắn làm còn rất nhiều, cũng không có thời gian chờ ở đây, vội vàng trở về phòng làm việc, để lại các vị ủy viên.

- Chủ nhiệm Giang, bây giờ lục soát toàn bộ khu đông đã hoàn thành được một nửa. Khu tây cũng đã lục soát được một phần ba. Dự trù muốn lục soát toàn bộ khu vực ngoại ô xung quanh, đại khái cần ba đến bốn ngày.

Thấy Giang Khương đã trở lại, Lý Khải vội vàng bước lên báo cáo.

- Ừm, dốc hết toàn lực.

Có hai người Draco ở đây, Giang Khương ngược lại cũng không gấp nữa.

- Nhưng, cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ nhiều nhất chưa đến hai ngày, bên phía Ninh Hán Dân...

Lý Khải trầm giọng nói.

Giang Khương nói:

- Cái này không gấp được. Bây giờ hai người Draco đã đến, tôi nghĩ rất nhanh sẽ có thể tìm được sư phụ.

- Chủ nhiệm Giang, hai Đại vu sư thật sự lợi hại như vậy sao?

Thấy Giang Khương tự tin như thế, tinh thần Lý Khải rúng động, vội vàng hỏi.

Giang Khương gật đầu, cười khổ:

- Không phải bọn họ lợi hại, chẳng qua tổ linh bọn họ cung phụng có được sở trường này mà thôi. Cũng không biết bọn họ cần bao lâu nữa. Hy vọng có thể nhanh được một chút.

Thần thú sứ giả phân phó, hai người Draco không dám khinh thường. Có thể hỗ trợ cho sứ giả, hai người đều toàn lực thi triển, rất sợ sứ giả đại nhân không hài lòng.

Mấy vị ủy viên Hội Đồng Viện đi theo sau lưng hai đại Vu sư. Bọn họ mơ hồ cảm nhận được tổ linh tồn tại sau lưng hai người, trong lòng tràn đầy chờ mong.

Hai người Draco dưới sự hướng dẫn của cao thủ ngoại viện, chậm rãi tìm kiếm khắp nơi. Hai người ngược lại cũng không làm ra vẻ nhiều, sau khi tuần một vòng bên trong Thiên Y Viện, ánh mắt Draco sáng lên, dừng bước nói:

- Tôi cảm nhận được sự tồn tại của một mùi.

Phiên dịch bên cạnh không ngừng phiên dịch lại. Nghe xong, các vị Ủy viên đằng sau liền mừng rỡ.

Draco hơi cau mày, sau đó nhìn chung quanh, rồi lại đi theo một hướng khác.

Nhìn hướng này, mấy vị Ủy viên Hội Đồng Viện cũng không nhịn được mà nhìn nhau. Chu y sư thấp giọng nói:

- Hai người kia ngửi được gì sao? Bên kia là khu ký túc xá, nhân viên rất nhiều, làm sao đám người La lão lại ở đó được?

Một vị y sư nhất phẩm cau mày lắc đầu:

- Chờ xem một chút đi. Nếu Giang Khương đã nói như vậy, ít nhiều cũng có chút đáng tin.

- Được rồi, chờ thêm chút nữa vậy.

Chu y sư đành phải cau mày, bất đắc dĩ nói.

- Đúng rồi, mùi đã được chuyển sang bên này.

Portugo bên cạnh cũng chỉ theo một hướng khác.

Draco tiến lên, sau đó gật đầu:

- Đúng, là hướng này không sai.

- Bên kia?

Đám ủy viên Hội Đồng Viện đằng sau không nhịn được lại nhìn nhau một cái. Khu biệt thự bên kia hẳn ban Giám sát đã điều tra rồi thì phải.

Thấy nhóm người Chu y sư đang nhìn chằm chằm, La Dương Sinh đi theo liền hiểu được ánh mắt của các vị Ủy viên có nghĩa gì, không nhịn được lau mồ hôi, nói:

- Chu lão, bên này đúng là đã điều tra.

- Đã điều tra, vậy tại sao bọn họ...

Chu y sư cau mày càng chặt hơn, rồi nhìn hai vị Đại vu sư Châu Phi đen như than củi không chút do dự đi về phía khu biệt thự, sau đó nhẹ thở ra một hơi, không lên tiếng, tiếp tục đi theo.

Cũng không còn biện pháp nào cả, chỉ có thể tiếp tục xem ngựa chết thành ngựa sống thôi.

Hai người bước đến trước một căn biệt thự, nhìn nhau một cái, ánh mắt lóe lên sự vui mừng, lại vòng quanh biệt thự một vòng, lúc này mới đồng loạt gật đầu, rồi nhìn hai vị cao thủ ngoại viện bên cạnh, nói:

- Chính là chỗ này. Chúng tôi đã ngửi được mùi của ba người cần tìm, ở gần đây thôi, không có chỗ khác đâu.

- Nơi này?

Nhìn căn biệt thự trước mặt, đám người Chu y sư đều sửng sốt. Đây là biệt thự của Từ Khải Liễu. Điều này sao có thể?

La Dương Sinh cũng sửng sốt, vội vàng sải bước lên, hướng hai người nói:

- Chu lão, chúng tôi quả thật đã lục soát qua bên này. Không có.

Phiên dịch bên cạnh liền phiên dịch lại lời nói cho hai Đại vu sư nghe.

Nhưng rõ ràng hai người liền lắc đầu, khẳng định là biệt thự trước mặt.

Nhìn hai người cứ kiên trì, La Dương Sinh không khỏi ngây ra, sau đó nhìn sang đám người Chu y sư.

- Nếu bọn họ cứ khăng khăng là bên này, vậy chúng ta cứ lục soát lại một lần.

Mặc dù Chu y sư cảm thấy không đáng tin cậy, nhưng lúc này cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói.

- Vâng.

Nghe Chu y sư ra lệnh, La Dương Sinh không thể làm gì khác là dẫn mấy cao thủ ngoại viện tiếp tục tiến vào bên trong lục soát.

- Lão Chu, điều này không thể nào. Nơi này là chỗ ở của Viện trưởng, chẳng lẽ Chu Thế Dương lại nhốt đám người La y sư ở đây sao? Hơn nữa Ban giám sát cũng đã lục soát qua một lần.

Một vị y sư nhất phẩm cau mày nói.

- Tôi cũng cảm thấy không thể, nhưng nếu hai Đại vu sư đã ngửi được mùi mà đến đây, vậy thì chúng ta nên lục soát lại một lần.

Chu y sư nhìn hai Đại vu sư bên kia, nói:

- Dù sao hai người đó cũng đã triệu hóa ra tổ linh, sẽ không có chuyện nói bậy nói bạ.

Mọi người chờ không bao lâu, La Dương Sinh dẫn người của ban Giám sát và ngoại viện bước ra. Nhìn vẻ mặt chán nản của hai người, đám người Chu y sư biết được chỉ sợ đã thất bại.

- Chu lão, đúng là không tìm được. Chúng tôi đã tìm khắp nơi rồi.

La Dương Sinh bất đắc dĩ nói.

Chu y sư cau mày, sau đó nói:

- Thế có cơ quan hay là gì không?

- Chúng tôi đã kiểm tra qua một lần, đúng là không có phát hiện. Để chắc ăn, chỉ có thể mang đến một số công cụ dò xét.

La Dương Sinh cười khổ:

- Chẳng qua phải chờ hai ba tiếng.

Chu y sư cau mày, sau đó nhìn căn biệt thự, đột nhiên nói:

- Cậu thông báo cho Giang Khương biết một tiếng, xem có thể bảo hai Đại vu sư đến nơi khác tìm không?

- Vâng.

La Dương Sinh bước nhanh sang một bên, gọi điện thoại cho Giang Khương.

Rất nhanh, La Dương Sinh cúp điện thoại rồi trở về.

- Như thế nào?

Chu y sư trầm giọng hỏi.

- Chu lão, Chủ nhiệm Giang nói, cậu ấy sẽ đến ngay lập tức, bảo chúng ta chờ ở chỗ này.

La Dương Sinh trả lời.

Nghe La Dương Sinh nói, Chu y sư hỏi lại:

- Cậu ta đến? Cậu ta đến thì có lợi ích gì? Chẳng lẽ còn có thể bói ra người sao?

Thấy Chu y sư nói như vậy, La Dương Sinh cũng chỉ có thể ngượng ngùng, không dám lên tiếng.

Mặc dù nói như thế, nhưng Chu y sư cũng không có phản ứng gì khác. Dù sao Giang Khương nói đến đây thì cứ để hắn đến, xem hắn còn có thể làm gì. Chẳng lẽ hắn còn có thể bói ra người sao?

Giang Khương rất nhanh đã đến, từ bên phía Hội Đồng Viện chạy sang.

Thấy Giang Khương chạy đến, Chu y sư hừ một tiếng:

- Giang Khương, hai vị Đại vu sư nói mùi đến đây là bị đứt, cậu thấy thế nào? Có cần bảo bọn họ xem qua lại một chút không?

Giang Khương đến gần nhìn căn biệt thự trước mắt, ngược lại không nói tiếng nào, sau đó bước đến bên cạnh hai đại Vu sư, trầm giọng hỏi:

- Các người xác nhận mùi đã biến mất ở chỗ này?

- Vâng, sứ giả đại nhân, chính là ở chỗ này. Chúng ta đã ngửi được khí tức của ba người ở đây, cũng không có ở chỗ nào khác.

Draco cung kính nhìn Giang Khương, nói.

- Được, vất vả cho hai vị.

Giang Khương hài lòng gật đầu.

Sau khi xác nhận xong, Giang Khương nhìn căn biệt thự trước mắt, hơi cau mày một cái. Hắn biết được căn biệt thự này là nơi ở của Từ Khải Liễu. Nếu không phải hai người Draco xác nhận ở đây, hắn cũng thật khó tin.

- Chủ nhiệm Giang, chúng tôi đã tìm hai lần, nhưng không tìm ra được gì.

La Dương Sinh bước đến trước, cẩn thận báo cáo.

- Ừm.

Giang Khương gật đầu, bước về phía trước hai bước, nhìn căn biệt thự hai tầng nhỏ trước mặt, nhẹ nhàng vận chuyển suy nghĩ, trong đầu liền vang lên một tiếng nhắc nhở:

- Thiên phú Thanh Chướng khởi động.

Thanh âm này vang lên, tầm mắt Giang Khương trong nháy mắt biến thành hai màu trắng đen, căn biệt thự cũng trở thành hai màu tương tự. Hơn nữa, vách tường cũng bắt đầu trong suốt, sau đó chỉ còn lại cấu trúc căn nhà và hình dáng của đồ dùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK