Mục lục
Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Trưởng ban, phát hiện có hai chiếc trực thăng đang bay về phía chúng ta.

Diêu Nhất Minh bước nhanh đến, báo cáo với Giang Khương:

- Không phải là trực thăng của chúng ta, hơn nữa tạm thời tình huống còn chưa rõ. Ngoại viện đã làm xong phòng bị.

- Trực thăng?

Giang Khương ngẩn người. Tại sao ở đây lại xuất hiện hai chiếc trực thăng?

Thoáng nghi ngờ một chút, trong đầu Giang Khương xuất hiện một ý niệm, nhìn sang hai vị Đại vu sư đang còn ngái ngủ, cau mày hỏi:

- Chúng tôi vừa mới phát hiện hai chiếc trực thăng, không phải là của các người chứ?

- A, hẳn là của chúng tôi.

Hai vị đại Vu sư nhìn nhau, vội vàng gật đầu.

- Còn chuẩn bị cả trực thăng?

Nghe hai vị Đại vu sư xác nhận, Giang Khương rốt cuộc cảm thấy không phải hắn đã gây ra áp lực quá lớn cho hai đại Vu sư rồi hay không? Làm ra trận thế lớn như vậy, dường như vượt qua dự đoán của mình.

- Đúng vậy.

Nhìn biểu hiện kinh nghi của sứ giả đại nhân, hai vị Đại vu sư dùng sức gật đầu.

- Được rồi.

Nếu bộ lạc Vu sư đã làm ra trận thế lớn như thế, nhất định sẽ không để cho hắn và Tiểu Bảo thất vọng.

Nghe là trực thăng của bộ lạc Vu sư, vốn bốn hộ vệ của ngoại viện đã móc ra bốn viên đạn hỏa tiễn liền thu về.

Nhìn cảnh tượng này, hai vị Đại vu sư không khỏi nhảy dựng lên. Cũng may là hai người bọn họ ở đây. Nếu bị Thiên Y Viện âm thầm bắn trúng, vậy xem như oan lớn rồi.

Lúc này Giang Khương cũng có chút sững sờ. Hắn biết ngoại viện có mang theo vũ khí, nhưng không nghĩ đến ngay cả đồ chơi lớn như vậy mà cũng mang đến luôn. Nghĩ thế, hắn không khỏi liếc mắt nhìn mấy cái rương lớn mấy lần, không biết bên trong ngoại trừ hỏa tiễn thì còn có vũ khí mang tính sát thương nào lớn nữa hay không.

Không nhịn được mà cười khổ một cái. Khó trách đến bây giờ Từ Khải Liễu cũng không gọi điện thoại cho hắn, còn tưởng rằng bọn họ không lo lắng cho hắn, thì ra là đã sắp xếp xong xuôi. Có hộ vệ cộng thêm người của hắn, trừ phi là quân đội quy mô lớn tiến hành đánh bất ngờ, nếu không, thật không ai có thể làm gì được hắn.

Hai chiếc trực thăng chậm rãi hạ xuống. Một Vu sư cung kính hành lễ với hai đại Vu sư, nói với hai người vài câu, sau đó bước nhanh đến chào hỏi Giang Khương, dùng vốn tiếng Hoa tiêu chuẩn, nói:

- Sứ giả đại nhân, ngựa chiến đã được chuẩn bị xong, mời sứ giả đại nhân và tiểu thiếu gia cùng với các vị tiểu thư lên trực thăng để thưởng thức.

Khụ! Nhìn trận thế đối phương bày ra, Giang Khương chỉ có thể ho khan một tiếng, che giấu sự chột dạ của mình, đưa tay ôm lấy Tiểu Bảo đã rất hưng phấn, vẫy tay với mọi người:

- Đi, chúng ta cùng nhau thưởng thức cảnh tượng ngựa chiến di chuyển quy mô lớn.

Hai chiếc trực thăng chở gia đình Giang Khương và các cao thủ ngoại viện, hai vị đại Vu sư bay lên cao.

Nhìn Tiểu Bảo ngồi trong lòng Tuyên Tử Nguyệt, ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn ra ngoài, Giang Khương lặng lẽ nhìn vị vu sư kia, hỏi:

- Rốt cuộc đã an bài như thế nào?

Nghe sứ giả đại nhân hỏi, vị Vu sư kia vội vàng trả lời:

- Sứ giả đại nhân, Tổ linh điện nhận được lệnh của sứ giả, Đại tế tư lập tức mở hội nghị khẩn cấp, sau đó ra lệnh cho các bộ lạc phái ra võ sĩ đi tìm ngựa chiến.

- Cuối cùng, do các vị đại Vu sư của bộ lạc thi triển bí thuật, tập trung được ba bầy ngựa chiến lớn lại với nhau. Bây giờ có năm vị đại Vu sư và rất nhiều võ sĩ của bộ lạc đang trông nom bầy ngựa, chờ sứ giả đại nhân ra lệnh.

Nghe vì Tiểu Bảo nhà mình muốn xem ngựa chiến di chuyển mà vận dụng nhân lực như thế, thậm chí còn điều cả năm vị Đại vu sư đến, mặt Giang Khương có chút đỏ lên. Dùng quyền công làm việc tư như thế này, chỉ sợ không thua kém gì năm đó Chu U Vương vì một nụ cười của phi tử mà sai đốt lửa để chư hầu mang quân đến.

Nên biết rằng, địa vị của năm vị đại Vu sư tương đương với các thành viên Hội Đồng Viện. Một mệnh lệnh hoang đường của hắn lại khiến mọi người coi trọng như vậy, hắn cảm thấy có chút lúng túng.

Nhưng dù sao cũng đã làm thành như vậy rồi, vậy thì xem một chút đi, xem ngựa chiến của bộ lạc Vu sư khi di chuyển sẽ có hình dạng gì.

Khi trực thăng bay gần đến một chỗ nào đó, một vị Vu sư cầm ống nhòm đưa đến trước mặt Giang Khương, chỉ về phía trước:

- Sứ giả đại nhân, mời mọi người xem.

Mọi người cầm ống nhòm, hướng ra cửa sổ trực thăng, quay sát theo hướng vu sư đã chỉ, chỉ thấy bên kia tập trung một bầy ngựa chiến rất đông. Không đến sáu bảy ngàn con thì cũng là hai ba ngàn con.

- Trận thế to thật.

Nhìn ngựa chiến chằng chịt, Giang Khương cũng không nhịn được thầm than một tiếng. Nếu mấy ngàn con ngựa này cùng chạy một lúc, trận thế đúng là kinh người.

- Sứ giả đại nhân, tạm thời trực thăng không thể đến gần. Sau khi chính thức bắt đầu mới đến gần được, tránh quấy rối ngựa chiến. Không biết đã bắt đầu được hay chưa?

Thấy gương mặt mọi người có chút khiếp sợ, vị đại vu sư dè dặt nói.

- Ừm, bắt đầu đi.

Vẻ mặt Giang Khương có chút nghiêm túc. Mấy ngàn ngựa chiến di chuyển, trận thế tuyệt đối không thua kém.

- Vâng.

Vị Vu sư kính cẩn đáp một tiếng, sau đó cầm điện thoại vô tuyến, bắt đầu nói với bên kia.

Sau đó chiếc trực thăng chậm rãi bay đến gần bầy ngựa chiến.

Bên dưới truyền đến tiếng kèn vang vọng.

Tiếng kèn truyền đến, mọi người cầm ống nhòm mơ hồ có thể nhìn thấy đang có gần một trăm bóng người cách đó không xa đang như tên rời khỏi cung lao nhanh đến bầy ngựa.

Mọi người định thần nhìn lại, chỉ thấy bên trái là một trăm con sói, bên phải là hai mươi mấy con sư tử, đồng loạt gào thét lao đến bầy ngựa.

Bầy ngựa khổng lồ vốn đã cảm thấy bất an. Khi mãnh thú tấn công, chỉ thấy ngựa chiến hỗn loạn chạy như điên.

Cảnh tượng này chẳng khác nào động đất.

Nhìn chúng sinh giương oai, mọi người đều trợn mắt há mồm.

Đây mới thật sự là động vật di chuyển quy mô lớn. Trận thế như vậy, không nghĩ đến lại có thể do con người tạo ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK