Chương 969:
Tôi đối xử như vậy với cô là đã khách sáo lắm rồi, không đem cô đẩy xuống cầu thang cho ngã chết là đã nể tình lắm rồi, có nhớ thành tích lúc đi học của cô tốt đến bao nhiêu không?
Tốt đến mức tôi muốn giết cô, nhà tôi không cho cô tiền học đại học, cô liền học nhảy cấp, điểm này, thật ra tôi rất bội phục, nhưng lại càng khiến tôi ghen tị nhiều hơn.
Cô có biết tôi đã mưu hại cô bao nhiêu lần rồi không?
Mỗi lần cô bị đàn ông quấy rầy, đều là do tôi sắp xếp, tôi muốn hủy hoại cô.
Cô rõ ràng chỉ có hai bàn tay trắng, còn muốn cao ngạo như nàng công chúa, cái gì cũng giỏi hơn tôi, vượt trội hơn tôi, vừa lúc tôi ngứa tay, cô lại thiêu đòn, nên chuyện cứ vậy mà diễn ra.
Sau nhiều năm như vậy, giờ tôi nói ra chuyện này, thì cô có thể làm gì được tôi nào?”
Khương Tịnh Hàm mang vẻ mặt kiêu ngạo, nghe mỗi từ cô ta nói ra đều khiến Lam Hân cảm giác như trái tim mình đang rỉ máu.
Lúc trước cô đã làm việc ở gia đình kia, làm cho họ biết bao nhiêu việc, chịu bao nhiêu mệt nhọc, nhưng không có được chút ấm áp nào từ họ.
Lam Hân nghe những lời này chỉ cảm thấy buồn cười.
Cô nhìn Khương Tịnh Hàm, tươi cười có pha chút chua sót, “Khương Tịnh Hàm, tôi thật sự không muốn đôi co với cô, hiện tại chúng ta đã thanh toán xong tất cả nợ nàn, mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, đừng khiến tôi lại nhớ đến những gì cô đã từng làm.”
“Ho hà 62.12) ” Khương Tịnh Hàm cười cười, “Khương Lam Hân, cô là loại người không biết liêm sỉ, đê tiện hạ lưu, bội bạc gian trá, cô không muốn mắng tôi ư?Tôi đây còn chưa mắng cô đâu.”
Lam Hân nhìn thấy Khương Tịnh Hàm nỗi điên, khẽ lắc đầu: “Cũng phải,Khương Tịnh Hàm nếu có thể nói đến văn minh lịch sự, hẳn là cô phải đầu thai thêm một lần nữa.”
Đời này cô ta cũng không thể thay đổi được tính cách của mình.
“Khương Tịnh Hàm, vốn tôi đã không muốn nói, nhưng hiện tại lại cảm thấy được, không chửi thì quá có lỗi với bản thân, chính cô không tự biết bản thân mình hạ lưu đến thế nào, nhưng tôi biết, lúc còn học đại học, cô cấu kết qua lại với ba nam sinh, tôi đều thấy các người ở cùng nhau, cô mắng tôi không biết liêm sỉ, sao không biết kiểm điểm lại chính bản thân mình đi?”
Giờ Lam Hân đã nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Khương Tịnh Hàm.
Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cô chưa từng mắng chửi Khương Tịnh Hàm dù chỉ một lần, không phải vì không dám mắng, mà bởi vì cô nghĩ bản thân không hè liên quan đến cuộc sống cá nhân của người khác.
Lúc đó cô quan tâm đến bản thân còn không xong, làm gì có thời gian để ý đến chuyện của người ta.
P CÔ TỰ or, Sao cô biết được?”
Khương Tịnh Hàm có chút không thể tin nhìn Lam Hân.
Cô ta vẫn giữ bí mật về chuyện này không hề để lộ, sao Lam Hân biết được.
Lam Hân cười nói: “Có một số việc không cần cố gắng tìm hiểu, cũng tự biết.
Mắt tôi cũng không phải thuốc nhuộm màu, không thích ứng được với đủ lại sắc màu ngụy trang của cô, tương lai chúng ta đừng gặp lại nữa.”Lam Hân nói xong liền lướt qua.
Khương Tịnh Hàm lại cười lạnh mở miệng: “Khương Lam Hân, đừng tưởng rằng vớ được Lục Hạo Thành, là có thể sống những ngày tháng tốt đẹp.Cô chỉ là con cá trạch dưới bùn lầy, vĩnh viễn không thể làm phượng hoàng bay trên trời được, một ngày nào đó kết cục của cô sẽ còn thảm hại hơn tôi.”
Lam Hân lại cười cười, không nói gì, cô tiêu sái bước ra ngoài, còn về phần kết cục của cô, để nhìn xem tương lai thê nào vậy.
Khương Tịnh Hàm nhìn theo bóng dáng Lam Hân, lạnh lùng lên cong khóe môi, tên khốn Lục Hạo Thành đúng là mắt mù rồi, vớ được đôi giày rách người khác không cần mà ném đi, vẫn có thể ôm lấy mà cười vui vẻ.
Chờ xem, Lam Hân, giám đốc Vương kia hôm nay cũng đến đây, đêm nay sẽ có trò hay để xem rồi.
“Ôi! Đây không phải bạn đại học Khương Lam Hân của chúng ta sao? Sao lại ở nơi này vậy?”
Giọng nói châm chọc truyền đến, Lam Hân nâng mi nhìn lại, chỉ thấy bốn năm người phụ nữ ăn mặc trang điểm xinh đẹp, trên tay mỗi người đều cầm ly rượu vang, tất cả đều cười với vẻ mặt quỷ dị nhìn cô.
Lam Hân nghĩ nghĩ, thật đúng là trùng hợp, ở trong nhà vệ sinh gặp được Khương Tịnh Hàm, ra khỏi cửa liền gặp được bạn học cũ từng thích bắt nạt cô trước đây.