Chương 892:
Lục Hạo Thành nhìn bóng dáng gầy yếu của cô, hơi mím môi, có phải anh đã quá lo lắng rồi không, Lam Lam cũng có thể tự mình đối phó được..
Lam Hân trở về, trực tiếp gọi Ninh Phi Phi cùng đi đến đường Kim Hoa.
Lam Hân tự mình lái xe chở Ninh Phi Phi đi.
Được ngồi trên chiếc xe sang trọng, Ninh Phi Phi vui vẻ không thôi.
Cô liếc nhìn Lam Hân mặt tây trang nữ màu trắng trẻ trung và thời thượng, cười đến thần bí hỏi: “Quản lý Lam, Vĩnh Hằng Chi Tâm trị giá 3 triệu kia, mang theo là cái cảm giác gì ?”
Mặt mày Lam Hân tràn đầy ý cười: “Phi Phi, tôi cảm giác có một cây đao ở trên cỗ, quá chói lọi, đặc biệt khó chịu.”
Ninh Phi Phi nuốt một ngụm nước miếng, “Quản lý Lam, mang theo ba triệu, nếu là tôi thì chắc sẽ kích động lắm, làm sao có cảm giác trên cổ như có đao chứ?
Tôi nhất định sẽ kích động đến mức nói không nên lời.
Nếu tôi mang theo sợi dây chuyền đá quý, kim cương trị giá 3 triệu, nhất định sẽ kích động đến mức khóc trước, sau đó, ở mang đi ra ngoài khoe một phen, nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của mọi người, tôi nhất định sẽ đặc biệt tự hào.”
“Hà ha. s22 tu, ” Lam Hân cười lắc lắc đầu, “Phi Phi, mỗi người đêu có suy nghĩ không giông nhau, tôi không thích công khai khoe mẽ.”
Ninh Phi Phi mang vẻ mặt khó hiểu nhìn cô, “Quản lý Lam, tôi thật sự không hiểu ngươi, vì cái gì ngay cả việc cô cùng giám đốc Lục kết hôn cũng phải giấu diếm vậy chứ 2 Hiện tại tất cả mọi người đều rất tò mò, các ngươi hai người rốt cuộc có quan hệ gì ?”
Lam Hân cười nói: “Không phải cô đã biết quan hệ giữa hai người chúng tôi là gì rồi sao?
Tựa như những gì cô nghe được vậy, tôi chính là bà xã của Lục Hạo Thành.”
Hiện tại cô đã có thể lớn tiếng tuyên bồ, cô chính là bà xã của Lục Hạo Thành.
Chuyện này, cô cũng không hề có suy nghĩ muốn cố ý che dấu, thuận theo tự nhiên thì tốt rồi..
” Ninh Phi Phi vẻ mặt hâm mộ. nhìn cô, “Quản lý Lam, giám đốc Lục bình thường thoạt nhìn trông vô cùng nghiêm khắc, cũng trông tàn nhẫn, lạnh lùng vô tình như trong lời đồn, lại không nghĩ đến anh ấy sẽ yêu thương cô đến như vậy.”
Hơn nữa, còn bỏ ra được số tiền lớn khủng khiếp như vậy mua Vĩnh Hằng Chi Tâm dành tặng cho cô.
Lam Hân nói: “Giữa tôi và anh ấy có rất nhiều mối ràng buộc không thẻ tách rời . Anh ấy đã thích tôi từ khi tôi còn nhỏ . Sau đó chúng tôi rời xa nhau vì xảy ra một số chuyện . Dù sao, có rất nhiều chuyện đã xảy ra giữa chừng, tôi cũng không thể giải thích rõ ràng được trong một lúc.
Phi Phi, con người chỉ cần trái tim có lòng hướng thiện, sẽ có được phúc phận.”
Có rất nhiều mối liên hệ sâu xa giữa cô và Lục Hạo Thành, hai người đã quen biết nhau từ lúc còn tắm bé, nhưng những phần trí nhớ trước đây cô lại hoàn toàn không nhớ rõ.
Những gì Lục Hạo Thành dành cho cô không chỉ là sự cảm động, mà còn là trái tim vĩnh viễn không bao giờ thay đổi của anh đã dành trọn cho cô.
Ninh Phi Phi cười gật gật đầu, tuy nhiên trong đáy cô thoáng lên một chút vẻ chua sót, “Quản lý Lam, cô nói rất đúng, anh trai tôi tuy rằng không phải người tốt đẹp gì, đối xử với cha mẹ cũng không tốt, nhưng tôi lại không thể vì bản thân mà bỏ qua cha mẹ mình được, bởi vì tôi thiện lương nên đã gặp được quản lý Lam, khiến cho tôi trong khoảng thời gian này được sống những ngày tháng khá giả hơn, không còn ngập tràn tuyệt vọng như trước nữa.
Mẹ tôi sinh bệnh, anh trai tôi cũng bỏ mẹ lúc bệnh tật mà ra đi, đến bây giờ còn không có chút tin tức, nhưng tôi biết chắc rằng anh ấy nhất định đang ở một góc nào đó theo dõi chúng tôi.
Đôi khi tôi cũng nghĩ cách biện hộ cho anh ấy, cũng không phải vì anh ấy muốn chối bỏ trách nhiệm, mà là trên người anh ấy thật sự không có tiền.”
Lam Hân vừa nghe lời này, nhìn thấy trước mắt là đèn đỏ, cô đem xe dừng lại ,, mới nói: “Phi Phi, nếu tình huống đặc biệt nguy cấp, cô chỉ cần nói với tôi một tiếng, dù sao sức khỏe của mẹ cô cũng quan trọng hơn cả.”
Cô hiện tại vẫn còn tiền tiêu vặt, nếu bạn bè có nhu cầu cần cứu trợ gấp, cô cũng có thể trợ giúp một phản.
Ninh Phi Phi mang vẻ mặt cảm kích cười cười, nhìn qua cô, khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo ý cười: “Quản lý Lam, cám ơn cô đã chủ động muốn trợ giúp tôi, hiện tại họ hàng thân thích nhà tôi cũng không dám nghe điện thoại tôi gọi đến, sợ tôi gọi điện thoại qua chính là muốn vay tiền từ bọn họ.
Hiện giờ người chủ động muốn giơ tay giúp đỡ như cô thật sự rất hiếm.
Nhưng tôi bây giờ vẫn còn có thể ứng phó được, mấy tháng gần đây tiền lương nhận được cũng không tệ lắm, tiền thuốc hằng tháng của mẹ mình, tôi còn có thể chỉ trả được, nếu về sau thật sự quá khốn khó, tôi sẽ chủ động xin mượn quản lý Lam một ít trong tình huống khẩn cáp.”