Mục lục
Một thai ba bảo tổng tài quá điên cuồng - (truyện full) - Khương Lam Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 721:

 

Mà Từ Phượng, bảo dưỡng rất tốt, dáng người cũng tốt, mặc một chiếc váy liền thân xanh nhạt, cộng thêm áo khoác dài sáng màu, một khí chất ung dung quý phái, bà đang sốt ruột nhìn ra bên ngoài.

 

Nhìn thấy xe taxi của Lục Tư Ân, lập tức nói: “Vĩ Ngạn, Ân Ân đến rồi, chúng ta có thể đi rồi, tôi đã vội muốn chết.”

 

Mộc Vĩ Ngạn: “Tiểu Phượng, Cảnh Minh đã nói , A Hoành sắp xuất viện rồi, bà cũng không cần gấp.”

 

“Đó là con tôi, có thể không sót ruột sao?”Từ Phượng nói xong, hướng tới Lục Tư Ân vẫy tay.

 

“Ân Ân, chúng ta ở đây.”

 

Lục Tư Ân vội chạy qua, nhìn thấy đôi vợ chồng liền cất tiếng chào “Chú Mộc, Dì Mộc, mọi người đã biết anh Tử Hoành ở bệnh viện nào chưa?”

 

Từ Phượng : “Ân Ân, đã hỏi thăm rõ ràng , chúng ta sẽ qua luôn, nào, lên xe đi.”

 

Hai người phụ nữ ngồi vào xe, Mộc Vĩ Ngạn khởi động xe, lái thẳng đến bệnh viện.

 

Từ Phượng thấp thỏm nhìn phía trước, tuy rằng Tô Cảnh Minh đã nói Mộc Tử Hoành sắp xuất viện , không có việc gì , nhưng đáy lòng bà vẫn đang lo lắng.

 

Lục Tư Ân nắm tay Từ Phượng, nhẹ giọng khuyên nhủ: “Dì Mộc, rất nhanh sẽ đến bệnh viện , dì không nên gấp gáp.”

 

Từ Phượng gượng cười “Ân Ân, ta không sao, cháu không cần lo lắng cho ta.”

 

Lục Tư Ân cười gật đầu, nhìn thấy vẻ mặt bà sốt ruột, nói không lo lắng, cô ta cũng không tin, dù sao, bà ấy chỉ có một mình Mộc Tử Hoành, cô ta nhân cơ hội hỏi: “Dì Mộc, nghe nói, anh Tử Hoành là vì một người phụ nữ mới gặp tai nạn, người phụ nữ kia là ai vậy?”

 

Từ Phượng khẽ lắc đầu, “Ân Ân, ta cũng không biết là ai”

 

Mộc Vĩ Ngạn cười nói: “Xem ra, A Hoành nhà chúng ta có phụ nữ.”

 

Lục Tư Ân nghe vậy thì có chút không vui, dù sao, cô ta vẫn luôn chú ý mọi hành động của Mộc Tử Hoành, cũng không biết anh có phụ nữ từ khi nảo..

 

Ước mơ từ nhỏ của cô ta là gả cho Mộc Tử Hoành.

 

Tuy rằng, anh đối với mình luôn lạnh như băng, nhưng tim cô ta sớm đã dành trọn cho Mộc Tử Hoành.

 

Không nhớ rõ là bắt đầu từ khi nào, hẳn là lúc Lục Tư Ân được 10 tuổi, đó là lần đầu tiên cô ta rung động trước nụ cười tỏa sáng của Mộc Tử Hoành.

 

Trong khoảnh khác đó, đột nhiên có cảm giác muốn cùng người này trải qua cả đời, Mộc Tử Hoành là người rất tốt, cũng hiếu thuận với cha mẹ, nhà cũng có tiền, không kiêu ngạo, đời tư không lộn xộn.Hơn nữa, anh làm việc cũng rất nghiêm túc, rất có tinh thần trách nhiệm với phụ nữ.

 

Từ Phượng vừa nghe lời này, cũng cười cười, “Không biết là cô gái thế nào , có thể làm cho nó vì cô ấy mà gặp chuyện không may, nó nhát định rất để ý cô gái kia.”

 

“Ha ha ha. . .” Mộc Vĩ Ngạn cười cười, có chút chờ mong, dù sao con ông cũng xuất sắc, ánh mắt cũng rất cao, nó thích ai nhất định người đó cũng không tồi.

 

“Tiểu Phượng, lát nữa đi bệnh viện, bà nói bóng nói gió hỏi một câu, chúng ta moi thông tin.”Mộc Vĩ Ngạn cười nói.

 

Lục Tư Ân nghe xong thì thầm nghĩ, chẳng lẽ, mấy năm nay cô ta biểu hiện còn chưa đủ rõ ràng sao?

 

Cô ta thường xuyên ra vào nhà họ Mộc, là bởi vì thích Mộc Tử Hoành.

 

Chú Mộc nhìn không ra, Dì Mộc không lẽ không nhìn ra được.

 

“Dì Mộc, dì muốn anh Tử Hoành tìm người vợ như thế nào?”

 

Lục Tư Ân cảm giác giọng mình cũng đang run rẩy. Thật ra, cô ta muốn nói, Dì Mộc, cháu vẫn luôn thích anh Tử Hoành, cháu có thể chứ?

 

Ngày thường , Dì Mộc cũng khá thích mình.

 

Từ Phượng nhìn thoáng qua Lục Tư Ân, thấy cô ta có chút mắt mát: “Ân Ân, đương nhiên là muốn A Hoành tìm được một cô gái lương thiện, toàn tâm toàn ý chỉ có mình A Hoành ở trong lòng thì tốt rồi.”

 

Đối với con gái thời bây giờ , bà cũng không có đòi hỏi gì, chỉ cần lương thiện, có thể cùng nhau đối mặt với tất cả khó khăn là được .

 

Nhưng mà trong xã hội hiện tại, mong ước giản đơn như vậy cũng khó mà đạt được.

 

Mấy ngày trước tham gia hôn lễ của con một người bạn, con dâu đề nghị ra ở riêng ngay đêm tân hôn, khiến bạn bà tức chết, bà cũng không mong gì nhiều, hiền lành là tốt Tôi.

 

Lục Tư Ân lại hỏi: “Dì Mộc, vậy hoàn cảnh gia đình thì sao?”Lúc này, lòng cô ta đã lạnh một nửa .

 

Từ Phượng: “Ân Ân, nhà như chúng ta, nào có tư cách lựa chọn thế gia chứ! Chúng ta cũng là cửa nhỏ nhà nghèo, chỉ cần A Hoành thích, chúng ta cũng không có ý kiến.”

 

Việc lấy vợ, theo quan điểm của bà lấy thấp còn hơn trèo cao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK