Chương 1729:
Ninh Phi Phi vẻ mặt ấm ức hướng về phía anh giận dữ rồng lên: “anh làm cái gì mà không giải thích được, tức giận như vậy chứ? “
Cô â ấy. có vẻ dễ bị bắt nạt như vậy, anh sẽ bắt nạt cô ấy mỗi khi anh tức giận.
Âu Cảnh Nghiêu híp mắt nhìn cô, còn không biết mình sai chỗ nào sao?
Anh tiến lên một bước, dùng sức ôm cô vào lòng, cúi đầu hồn lên môi cô.
Ninh Phi Phi: “…” Tên khốn kiếp chết tiệt này, rốt cuộc làm sao vậy?
Âu Cảnh Nghiêu lửa giận, dùng sức kéo một cái, chiệc váy trên người Ninh Phi Phi bị anh xé rách.
“Hửm!” Ninh Phi Phi vẻ mặt phẫn nộ, cô bắt đầu kháng cự, nhưng Âu Cảnh Nghiêu sức lực rất lớn, sức lực của cô căn bản không đủ phản kháng.
“Hửm… Âu Cảnh Nghiêu, anh điên Ôi, đây là cái váy em vừa mới mua cho mỉnh… , em rât thích nó, anh đền cái như vậy cho em đi. “
Âu Cảnh Nghiêu: “Ngày mai anh sẽ đưa em đi mua cái đẹp hơn cái này.
“Khí tức Âu Cảnh Nghiêu có chút nặng nê, Ninh Phi Phi không kịp p hản ứng, anh. đã xâm nhập lãnh địa của cô, bắt đầu tùy ý cướp bóc.
Ninh Phi Phi hoàn toàn bị tan chảy, chỉ muốn đi theo trầm luân.
Sau đó, Ninh Phi Phi nhìn chiếc váy của mình bị xé nát, vẻ mặt giận dữ trừng mắt nhìn Âu Cảnh Nghiêu.
Âu Cảnh Nghiêu nhìn gương mặt nhỏ bé đỏ bừng mê người của cô, nhịn không được nhêch môi, cười tà ác: “Xem ra, em vân chưa mệt, anh còn chưa đủ cô găng, em còn có sức lực trừng mắt nhìn anh kìa. ° Ninh Phi Phi nhìn thầy anh sau khi phát tiết không tức giận, ngược lại vẻ mặt cười xâu xa, cô ngược lại tức giận, “Lúc trước vì sao anh lại đối xử với em như vậy? Em làm gì sai sao? “
Âu Cảnh Nghiêu rảnh rỗi nhìn cô, ôm cô vào lòng, ““Ghen tuông. “
Ninh Phi Phi: “…”
Ghen tuông cái gì?
Vẻ mặt cô mờ mịt nhìn anh, không biết anh nói ghen tuông là gì?
Âu Cảnh Nghiêu nhìn vẻ mặt mê mang của cô, nhịn không được nhéo nhéo mũi cô: “Hứa Cảnh Hòa muôn mua nhà cho em, em cười vui vẻ như vậy sao? Còn giọng điệu ôn nhu của em cũng chưa từng đối xử với anh như vậy, nha đâu em, vừa rôi trừng phạt em còn chưa đủ đáy. “Chờ buổi tôi tiệp tục, lời này anh hiện tại sẽ không nói ra.
Ninh Phi Phi: ”…”. Anh luôn phân biệt được thị phi, hôm nay làm sao vậy, cô làm như vậy hoàn toàn là vì bẫy Hứa Cảnh Hòa.
Cô đắm vào ngực anh một cái, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn ì đầy bất mãn, “Đó không phải là vì bẫy Hứa Cảnh Hòa sao? Hiện tại có những lời này của hắn, hoàn toàn có thê xác định chính là hắn chỉ thị anh cả em hại anh cả Lam Hân, nghe được đoạn ghi âm này, anh cả em nhất định sẽ khai ra.
Nguyên nhân anh cả vẫn không khai, chính là cho răng cảnh sát không có chứng cứ, hiện tại có chứng cứ, hắn không có khả năng giâu diễm nữa.
Ánh mắt Âu Cảnh Nghiêu lóe lên, giọng nói hơi nhỏ: “Nhưng anh vân rât ghen. “
Ninh Phi Phi: “…” Cô nghe được lời này sao ngược lại cao hứng chứ?
“Đói.” Ninh Phi Phi vẻ mặt làm nũững nhìn anh, hiện tại cô không tức giận.
Âu Cảnh Nghiêu nghe thấy giọng nói làm nững của cô, lửa giận trong lòng toàn bộ biến mất hầu như không còn.
Giọng điệu anh thấp giọng, cười đến vẻ mặt ma mị, “em đi tăm trước, anh bảo bọn họ đứa đồ ăn lên đây. “
“Ừm!” Ninh Phi Phi cười cười, đứng dậy lấy một tắm khăn đi tắm.