Mục lục
Một thai ba bảo tổng tài quá điên cuồng - (truyện full) - Khương Lam Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 898:

 

“Ò ð! Tôi thấy nhẹ nhõm rồi.” Ninh Phi Phi khuôn mặt cảm kích, nếu không thể lấy lại nó, cô ấy sẽ áy náy với Lam Hân cả đời, đây là các sáng chế riêng tư đầu tiên của cô, điều này rất quan trọng đối với cô.

 

Cả hai đi thang máy lên, Lam Hân dành thời gian để xem điện thoại di động của mình.

 

Cô nhắc lông mày lên, những gì vừa xảy ra đã được đăng lên mạng.

 

Cô hít một hơi.

 

Nhìn Ninh Phi Phi nói: “Phi Phi, chuyện vừa xảy ra, chỉ sợ cô Hạ đã biết, chút nữa lên đó, chúng ta nói chuyện chú ý đến một chút.”

 

Ninh Phi Phi gật đầu lo lắng, “gíam đốc Lam, tôi biết rồi.”

 

Hai người đến trước cửa phòng 908, Lam Hân nhẹ nhàng gõ cửa.

 

Cánh cửa mở ra một người phụ nữ trung niên tầm độ tuổi giữa 30, cô biết đó là người quản lý của cô Hạ, lần trước cô đã gặp.

 

Lam Hân mỉm cười: “chị Dao, xin chào, chúng ta lại gặp nhau.”

 

Nhiễm Dao lịch sự mỉm cười: “Cô Lam, xin mời vào.”

 

Lam Hân và Ninh Phi Phi đi vào, Hạ Thù mặc một chiếc váy mỏng màu đỏ, mái tóc dài lượn sóng, xõa trên vai, trang điểm tinh tế, đôi môi màu đỏ tươi sexy, bầu không khí đẹp, là kiểu khiến cho người đàn ông chìm đắm vào người phụ nữ.

 

Ninh Phi Phi nhìn Hạ Thù với sự ngạc nhiên, rất gần để xem, quả thật là quá đẹp.

 

Làn da chảy nước và mềm mại, đặc biệt là đôi mắt của cô ấy, rất là quyền rũ và sáng.

 

Cô ấy ngồi trên ghế sofa, nhìn Lam Hân, ánh mắt sâu thẳm, nhưng không ngạc nhiên, không vui hay tức giận.

 

Lam Hân mỉm cười rạng rỡ và giọng điệu trống rỗng: “cô Hạ, đây là trợ lý của tôi Ninh Phi Phi.”

 

“Cô Hạ, xin chào, rất hân hạnh được gặp cô.” Ninh Phi Phi giọng nói vui mừng.

 

Hạ Thủ nhìn cô ấy một cách thờ ơ nói: “Ngồi xuống đi.”

 

Ninh Phi Phi nghe xong điều này, sự nhiệt tình ngay lập tức bị dập tắt.

 

Hai người ngồi xuống, Lam Hân mỉm cười đặt thiết kế trước mặt Hạ Thù, “Cô Hạ, cô xem một chút, đây là thiết kế váy cưới cho cô, tổng cộng sáu bộ, cô Hạ xem xem có thích bộ nào không?”

 

Hạ Thù không nóng lòng nhìn Lam Hân, nhưng nhìn sang Lam Hân, ánh mắt dửng dưng, khuôn mặt lạnh nhạt: “Những gì vừa xảy ra đã được truyền lên mạng, Bùi Dao Thanh đã xem qua bản thiết kế, cô sẽ bị cô ta tính kế.”

 

Lam Hân nghe xong điều này, hơi ngạc nhiên, Bùi Dao Thanh và Cố An An đã nhìn thấy thiết kế của cô, chỉ là không biết họ nhìn thấy bao nhiêu.

 

“Cô Hạ, mỗi thiết kế váy cưới ở trên, tôi đều có một bản thảo, với lại thiết kế của tôi, cô ta muốn bắt chước, cũng không thể bắt chước nó.” Lam Hân rất tự tin vào thiết kế của riêng mình, Bùi Dao Thanh rời đi, không có cách nào để ghé thăm thiết kế của cô.

 

Hạ Thù mỉm cười, hơi xúc động bắt chéo chân: “Giám đốc Lam, cô còn quá trẻ, tôi và Bùi Dao Thanh quen biết nhau đã mười năm, rất hiểu rõ cô ta, tôi không muốn trong hôn lễ của tôi, xuất hiện ý kiến xấu, tôi rất quan tâm đến hôn lễ của tôi.”

 

Lam Hân nghe xong, hiểu ý cô ấy là gì, Hạ Thù có một mặt tối, nhưng cũng có một mặt rực rỡ, có rất nhiều người trên mạng hắc cô ấy, chuyện này đương nhiên không thể để xảy ra một chút sai lầm, nhưng cô đã chuẩn bị trước.

 

Cô mỉm cười: “cô Hạ, tôi biết cô đang lo lắng, vậy những thứ này không cần nữa, tôi ở đây đã chuẩn bị một bản thảo khác cho cô xem. Ở đây, là tôi chọn ra cho cô, nếu những thứ này cũng không hài lòng, thì trong điện thoại di động của tôi cũng đã chuẩn bị một số kiểu khác.”

 

Lam Hân nói chuyện, bật phần mềm trên điện thoại di động của mình, và đưa nó cho Hạ Thù xem.

 

Hạ Thù lần này không nói gì cả, mà đã đi thẳng đến đó xem.

 

Lam Hân nhìn cô ấy, híp mắt mỉm cười, nhấp nháy với sự tự tin.

 

Móng tay pha lê được cắt tỉa đẹp mắt của Hạ Thù, nhẹ nhàng trượt màn hình, khiến cô ấy càng trông tuyệt vời, bộ váy cưới xẻ ngực thu hút được sự chú ý của cô ấy, những chiếc váy cưới, mỗi bộ đều tinh té.

 

Dường như mỗi bộ đều có câu chuyện độc đáo riêng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK