Chương 550: Sao đẹp trai lại là lỗi của anh
Ninh Phi Phi cười nói: “Quản lý Lam, tôi bỗng nhiên cảm thấy cô rất xui xẻo.”
EOIHibIdDD E22. Tố ¿ Cô tự giễu cười, cũng thấy có lý, Lục Hạo Thành mấy năm nay làm việc mạnh mẽ vang dội, đắc tội không ít người, mà lâu nay lại không có nhược điểm gì để nắm.
Mà cô vừa lúc được đầy ngoài.
Những người đó không dám nói Lục Hạo Thành, nhưng cô thì khác, có thể tùy ý bôi đen cô.
Hơn nữa lúc này tác phẩm thiết kế của cô rất thuận lợi, trong ngành cũng có rất nhiều người ghen tị, đây cũng là cơ hội tốt chèn ép cô.
“Đúng là có chút xui xẻo.” Nhưng mà, người kia là Lục Hạo Thành , cô cũng không cảm thấy quá xui xẻo.
Dù sao, người đó cũng chỉ vì cô, nghĩ đến anh đã chờ mình nhiều năm như vậy, lòng cô rất cảm động .
Ở văn phòng Lục Hạo Thành.
Mộc Tử Hoành, Âu Cảnh Nghiêu, Tô Cảnh Minh đều có mặt.
Vẻ mặt Lục Hạo Thành âm trầm, hơi lạnh như tỏa ra từ cơ thể anh.
Âu Cảnh Nghiêu nhìn vẻ mặt như muốn ăn thịt người của Lục Hạo Thành, nói: “Cậu cũng đừng tức giận, dù sao đối phương muốn hủy hoại Lam Hân. Chỉ cần cậu tin tưởng Lam Hân, những người đó ở chửi bới cô ấy, cũng chẳng thể tạo ra uy hiếp.”
Mộc Tử Hoành cũng nhân cơ hội nói: “Âu Cảnh Nghiêu, hủy hoại Lam Hân không phải là hủy hoại Lục Hạo Thành sao?”
Đại boss không mở miệng , anh thật đúng là không dám mở miệng.
Tô Cảnh Minh cả giận nói: “Là người nào khốn kiếp như vậy, trực tiếp dùng nắm đắm giải quyết, một lần khiến cho hắn nhớ kỹ cả đời.”
Mộc Tử Hoành: “…… * Âu Cảnh Nghiêu: “…… : Mộc Tử Hoành cười lạnh nói: “Tô Cảnh Minh, cút về văn phòng của cậu đi, tôi lo lắng nắm đấm của cậu rơi trúng khuôn mặt trắng hồng của tôi .”
PHẠ Hg hổ bi ” Tô Cảnh Minh ngây ngô cười: “Tử Hoành, anh em nhà mình cả, nắm đấm cũng có mắt , hơn nữa, khuôn mặt già nua của cậu, có đấm thêm vài cái cũng sẽ không bị phá hư.”
Mộc Tử Hoành: “Cút!”
Tô Cảnh Minh sắc mặt âm trầm, “Mộc Tử Hoành, hai tuần tôi mới đến văn phòng một lần, cậu không thể tốt với tôi một chút sao? Mỗi lần đều bảo tôi cút , đúng là không thể làm anh em với cậu nỗi.”
Mộc Tử Hoành liếc mắt cười cười: “Cảnh Minh, còn nhớ rõ chuyện lần trước ở khách sạn không? Cậu đập phá, tôi trả tiền .” Câu cuối, Mộc Tử Hoành nghiền răng nghiền lợi nói ra.
Tô Cảnh Minh: “Mộc Tử Hoành, sao cậu cứ luyến tiếc chút tiền đó vậy? Họ Mộc các người thiếu chút tiền đó sao?”
Mộc Tử Hoành phản bác: “Sao lại không thiếu, con tôi có thể dùng mua một xe tải kẹo que .”
Tô Cảnh Minh: “…… ` Nghèo khó đến mức phải keo kiệt cả tiền đi mua kẹo que sao .
Tô Cảnh Minh tức giận nói: “Chờ cậu có con, sẽ có một xe tải kẹo que đưa đến nhà cậu, no chết cậu luôn.”
Mộc Tử Hoành: “…… D Anh có thể nói, vừa rồi anh đang phàn nàn thôi không?
Anh là thấy đại boss không nói lời nào, mặt lạnh lùng, đáy lòng phát hoảng , Lục Hạo Thành hôm nay thật sự tức giận.
Lục Hạo Thành nâng mắt, ánh mắt lạnh lùng đảo qua ba người, khiến nhóm bạn nghiêm túc trở lại, ba ánh mắt đều nhìn Lục Hạo Thành chằm chằm.
Giọng Lục Hạo Thành trầm thấp: “Cảnh Nghiêu, thông báo chính thức!”
Mộc Tử Hoành vừa nghe lời này, thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần tập đoàn Lục Thị ra thông báo, giải thích mọi chuyện, việc này liền có thể giải quyết , đơn giản như vậy mà anh tự dọa chính mình hồn phi phách tán – hồn vía lên mây.
Âu Cảnh Nghiêu gật đầu nói: “Tôi đã biết.” Lập tức xoay người rời đi.
Tô Cảnh Minh chỉ chỉ chính mình hỏi: “Giám đốc Lục, gọi tôi đến, để tôi làm cái gì?”
Có thể nói mình đi một quãng đường xa tới cũng không dễ dàng đâu.
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua anh, “Mảnh đất kia của nhà họ Có, cậu có tính toán gì không?”
Tô Cảnh Minh vẻ ngắn ra, anh có thể có tính toán gì? Phải hỏi nhà họ Cố có tính toán gì mới đúng chứ?
“Hạo Thành, miếng đất đó trước đây đã được đầu cơ rất nhiều, nếu thực sự đầu tư thì có thể không kiếm được tiền, ngược lại còn mắt trắng.”
Lục Hạo Thành rũ mắt, không có vội mở miệng, ánh mặt trời chiếu rọi khắp người anh, độ. một tầng sáng vàng nhạt, anh cúi đầu, ngũ quan tuấn lãng, đường nét càng sâu, giống như vẻ đẹp bước ra từ cuốn truyện tranh.
Tô Cảnh Minh nhìn Lục Hạo Thành như vậy , ánh mắt sâu hơn, Lục Hạo Thành, quả thực là cảnh đẹp ý vui.
Yêu , yêu , một người đàn ông như anh cũng không nhịn được muốn yêu .
Khuôn mặt chết tiệt này, sao có thể mê người đến vậy chứ?
Mộc Tử Hoành nhìn thoáng qua Tô Cảnh Minh, thấy biểu cảm cậu ta kỳ quái, lấy tay cọ cọ ,hỏi: “Tô Cảnh Minh, cậu ngắn ngơ gì vậy?”
Tô Cảnh Minh chỉ chỉ Lục Hạo Thành đang cúi đầu hòa mình dưới ánh sáng mặt trời “Bị cậu ta mê hoặc.”
Mộc Tử Hoành: “…… _ “PHI. sa ” Anh nhịn không được bật cười, “Tô Cảnh Minh, cậu cũng đáng cười quá, lại lọt hố Lục Hạo Thành.”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời Tô Cảnh Minh, hơi nhíu mi, liếc hai tên ngốc trước mặt một cái “Tô Cảnh Minh, thu hồi ánh mắt ngu ngốc của cậu đi.”
Tô Cảnh Minh vẻ mặt ủy khuất, “Ai bảo cậu nam nữ đều không ta”
CC HaO THànH: “2… “
Sao đẹp trai cũng là lỗi của anh vậy 2 “Cậu đi gặp những người quen biết trong lĩnh vực bất động sản, nhờ vả một chút, nhà họ Có, không thể có chuyện.”
Tô Cảnh Minh nháy mắt chua xót, tâm tình mênh mông vừa rồi nháy mắt rơi xuống đáy vực, “Hạo Thành, không phải chúng ta không giúp nhà họ, người trong nghề đều biết mảnh đắt kia căn bản kiếm không được tiền, tôi biết cậu muốn trợ giúp nhà bọn họ, đã nói một chút chuyện này với người quen, nhưng ai cũng lắc đầu, chỗ đó tắc đất tắc vàng, giá lại cao như vậy, sao có thể kiếm tiền đây? Để bọn họ đầu tư căn bản không có khả năng, cậu cũng biết ngành này, nhiều người muốn bỏ đá xuống giếng , làm sao ra tay giúp trợ đây.”
Mộc Tử Hoành cũng nói: “Hiện giờ, liên hôn hai nhà Cố Lục đã truyền ra, nhà họ Cố còn có thể yên ổn một thời gian, nhưng cũng không được bao lâu.”
Tô Cảnh Minh sâu kín nhìn thoáng qua anh: “Đó cũng là trị phần ngọn không trị được gốc, mấy nhà cung ứng cho trung tâm thương mại và siêu thị của nhà họ Cố cũng rất kinh khủng.
Mấy ngày nay, nhà cung ứng rục rịch, chỉ sợ sẽ đòi quyết toán tiền hàng, có thể ổn định nhóm cổ đông , nhưng ổn không được với mấy nhà cung ứng đó. Bọn họ muốn nhìn thấy khoản thanh toán tiền hàng, mà không phải chỉ thấy mà sờ không được. Tầng lớp này rất thực tế, làm sao cho họ cơ hội được?”
Mộc Tử Hoành cũng thừa nhận điểm này, “Haizz! Vậy phải làm sao bây giờ?”
Tô Cảnh Minh lại lên tiếng: “Có thể làm sao bây giờ? Hiện tại người duy nhất có biện pháp, chính là trùm bắt động sản, Dịch Thiên Kỳ, nhưng ông ấy cũng không muốn mảnh đất này, nhờ ông ấy đi trợ giúp nhà họ Có, chỉ sợ cũng sẽ không ra tay. Chỉ trông vào công ty chúng ta chống lưng, giai đoạn đầu là có thể, nhưng hậu kỳ làm sao bây giờ? Công trình bỏ dở so với bây giờ càng đáng sợ hơn.”
Nhắc tới Dịch Thiên Kỳ, ánh mắt Mộc Tử Hoành ngạc nhiên nhìn Lục Hạo Thành.
Nhưng vì Tô Cảnh Minh cái gì cũng không biết, anh cũng không tiện nói.
Mộc Tử Hoành cũng chỉ có thể đồng tình nhìn Tô Cảnh Minh.
Người anh em, ai kêu cậu quản không được miệng mình chứ?
Vốn bốn người thân như anh em, lại mình cậu bị bỏ xó trong góc, không thể trách chúng tôi, chỉ có thể trách cậu không giữ mồm giữ miệng