Mục lục
Một thai ba bảo tổng tài quá điên cuồng - (truyện full) - Khương Lam Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1715:

 

Trải qua nhiều năm như vậy, cô ta liền cảm giác cuộc đời mình đã trải qua vô số lần lựa chọn và đào thải.

 

Bốn năm trước, Cần Hi đối xử với cô ta cũng không tồi, ít nhất còn có thể cùng cô ta ăn với nhau một bữa cơm, ngồi xuống nói chuyện tâm sự.

 

Bồn năm sau, cô tựa như bị đào thải khỏi cuộc đời anh vậy, bọn họ thậm chí ngay cả nói một câu cũng không thể nào nói đàng hoàng được.

 

Những lúc anh đối mặt với cô ta, vẫn luôn là cái vẻ mặt lạnh như băng, thờ ơ và xa cách như một.

 

Đều nói, nói chuyện với người hiểu mình là một cách thức làm giảm sức ép.

 

Nói chuyện với người không hiểu mình lại là một việc rât nhàm chán Cùng người mình không thích nói chuyện lại là một loại tra tấn, lời này, cô ta đã hoàn toàn thầu hiểu, mồi một lần cùng Nhạc Cần Hi nói chuyện, cô ta đều tháy rất khẩn trương, nghe thấy âm thanh lạnh như bằng của anh, chính là một loại tra tân.

 

Ánh mắt của anh quá lạnh lùng, giọng nói cũng lạnh như băng khiến cho trái tim cô ta đau nhói.

 

Cô ta cũng có lòng tự tôn, đôi khi nghĩ muốn từ bỏ , lại cảm thấy như vậy không đáng, cô ta đã đi tới bước này rôi, phải kiên trì thêm chút nữa.

 

Văn Kỳ nhìn thấy ba người rời đi rồi, cũng xoay người rời đỉ.

 

Đi rôi được bước, cảm giác trên mặt có chút lành lạnh , cô ta mới phát hiện, nước mắt không biết đã trào ra từ lúc nào rồi.

 

Lam Hân về đên nhà, vận không đi ngủ, sau khi làm xong sủi cảo cho Nhạc Cần Hi ăn, liền cùng Dịch Thiên Kỳ nói chuyện phiếm.

 

Bốn đứa nhỏ cũng lên tầng chơi.

 

Lam Hân cười cười, nói: “Cha, những cuôn sáng mà cha đưa, con đều đã xem xong hết rồi, cũng đã học được rất nhiều kiến thức về lĩnh vực bất động sản.

 

Dịch Thiên Kỳ vừa nghe, mang vẻ mặt khiếp sợ, “Lam Lam, cũng chưa được bao lâu mà con đã xem xong hết rồi rồi.”

 

Lam Hân cười gật gật đầu.

 

Nhạc Cân Hi đang ăn cũng nâng mắt nhìn thoáng qua Dịch Thiên Kỳ, “Chú Dịch, nều Lam Lam đã thật sự nghiêm. túc, cháu cũng không bằng được cô ấy đấy.Lúc cô ây trở nên nghiêm túc thì học cái gì cũng đều rất nhanh.”

 

Lam Hân cười nói: “quá trình phát triển bắt động sản, thủ tục pháp lý, thành lập toàn diện bất động sản do trong nước tài trợ, và các phê duyệt cấp trình độ chuẩn bị khác nhau, đơn xin phê duyệt đề xuất dự án và nộp các điều khoản hợp đồng liên doanh cho ôn tập.

 

Ngoài ra còn có lựa chọn dự án, kê hoạch phát triển, những quy trình phát triển thông. thường này con đều đã xem xong rồi.

 

Việc khảo sát xây dựng dự án, quản lý đấu thầu, những cái này thì vân phải xem lại. ‘ Lam Hân cười nói, nếu đem tất cả bi thương đều hóa thành một loại động lực, quả thật có thể khiến cho cô học được nhanh hơn rất nhiều.

 

Lĩnh vực bất động sản quá rộng, cô phải nghiên cứu trong thời gian dài.

 

Dịch Thiên Kỳ nhìn gái, ông cười với vẻ mặt từ ái đây vui mừng, năng lực của Lam Lam , ông vấn luôn chú ý tất cả, rong cuộc sông gặp phải đủ loại vận đê, cũng rèn luyện nên sự xuất sắc của con gái.

 

Chính là lúc này đậy, cô đã trải qua bạo nhiêu thăng trâm trong cuộc sông.

 

Cô cũng không trở nên tiêu cực hay sa sút tỉnh thân, ngược lại còn trở nên càng cô gắng.

 

Con người chỉ khi càng “lớn” dần lên, thì các vấn để xảy ra mới nhỏ hơn được.

 

“Lam Lam, tin tưởng cha, bóng tôi thì sẽ luôn chào đón ánh sáng , một ngày còn không nhìn thây thi thê của A Thành thì ngày đó thăng bé vần luôn sông trên thê giới này, cha tin tưởng vào trực giác của con, cha còn chưa nhìn thấy con mặc áo cưới gả cho thằng bé đâu, cha cùng con chờ đợi thăng bé trở về.”

 

Ông biết, Lam Lam đã có suy nghĩ như vậy , ông cũng muôn nghĩ như thế, trực giác của Lam Lam, có lẽ so với bất luận kẻ nào cũng chuẩn xác hơn cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK