Chưogn 1226:
Lam Hân nhìn qua đôi phương với vẻ mặt ôn nhu: “Cần Hi , không cân đâu , em vừa ăn rất no, hiện tại không ăn uông nồi thêm cái gì nữa .
Bọn em ngồi một lúc thì sẽ trở về , ngày mai bọn nhỏ sẽ đến trưè Ti phải về đề chăm sóc chúng nữa “Được thôi , cứ ngồi một túc.”
Nhạc Cần Hi mặc bộ quân áo thường ngày màu trắng, đi về hướng: sô pha đi rồi tao nhã ngồi xuống, trùng hợp lại ngồi ngay dưới ánh đèn „ lộ rõ đường nét khuôn mặt hoàn mĩ, góc cạnh nhưng vân không mắt đi về dịu dàng của anh , anh hơi ngâng đầu nhìn Lam Hân: “Lam Lam, áo cưới của cô Hạ Thù chuẩn bị thế nào rồi?”
Lam Hân thần bí cười nói: “Đều đã chuẩn bị tốt rồi , anh không cần lo lắng , em sẽ cố găng làm thật tốt, đây là khách hàng cá nhân yêu cầu thiệt kế đầu tiện của em, em không muốn để lại tiếc nuối gì.”
Ánh mắt Nhạc Cần Hi thâm thúy nhìn cô , một ngày nào đó , cô sẽ có được , một mảnh trời riêng của mình.
Lục Hạo Thành nhìn thấy hai người trò chuyện vui vẻ , không có chút gì để ý đến mình cả , anh rảnh rồi liền quan sát căn hộ của Nhạc Cần Hi.
Bỗng nhiên , có một phần văn kiện trên bàn trà thu hút sự chú ý của anh.
Lục Hạo Thành nhíu mi , ánh mắt thâm thúy mà kỳ quái nhìn qua dòng chữ kia , cô phiêu tập đoàn Cô Thị.
Nhạc Cần Hi nhận thấy được ánh mắt của đối phương , cũng nhìn thoáng qua tư liệu trên bàn, anh vội vàng đứng dậy , đem tư liệu cầm lên rồi đặt ở cạnh mình.
Nhìn thầy động tác vừa rồi của Nhạc Cần Hi , ánh mắt Lục Hạo Thành trở nên hung ác nham hiểm vài phần, anh ta đang điều tra cỗ phiếu của Có Thị sao?
Tuy nhiên , phía dưới còn có một phân văn kiện , đó lại là của nhà ai 2 Lục Hạo Thành nhìn Nhạc Cần Hi thật sâu , Nhạc Cần Hi cũng nhìn lại anh nhưng trong đôi mặt đen sáng như ngọc kia, toát ra không phải là tia sáng âm áp như trước mặt Lam Hân mà là tản mát tia sắc bén của một thương nhân cơ trí , khôn ngoan.
Lục Hạo Thành thản nhiên dời ánh mắt , những việc mà Nhạc Cần Hi làm , chưa bao giờ là chuyện vô nghĩa cả ,, anh ta. làm ra rất nhiều chuyện, tất cả đều là bởi vì Lam Lam.
Nhạc Cần Hi cũng chậm rãi dời ánh mắt về phía khuôn mặt thanh tú của Lam Hãn lúc này anh rất dịu dàng , từ sau khi mang thai, cô không còn trang điêm nữa , khuôn nhỏ nhắn, sạch sẽ trắng nốn., lộ hồng hào một cách tự nhiên.
“Lam Lam, trong khoảng thời gian này em cũng không thê quá mệt mỏi, chuyện ở công ty em cũng không cân quá lo lăng , cứ đề từ từ.
Nhạc Cần Hi khuyên nhủ , lúc cô mang thai ba anh em Tiểu Tuấn , cũng không được sông an nhàn thoải mái , lúc siêu âm biệt là có ba đứa trẻ , ngoài mặt cô hớn hở vui vẻ , nhưng phải nuôi nâng dạy dỗ ba đứa trẻ , dù sao nói cũng dễ hơn làm.
Thời điểm đó , áp lực của cô rất lớn, lượng hóc môn progesterone hóc môn được sản sinh trong giai đoạn mang thai , vừa muồn cô găng giữ vững tâm trạng , vừa phải chăm chỉ làm việc nuôi sóng bản thân , Lam Lam ở thời điểm đó , mỗi giây mỗi phút đều khiến anh đau lòng.
Lam Hân vừa nghe mấy lời nói ắm áp này , cười vô cùng sáng lạn, tràn ngập năng lượng tích cực.
Nhạc Cần Hi mỗi lần nhìn thầy nụ cười như vậy của cô, liền cảm giác toàn thân mình tràn ngập năng lượng.
“Cần Hi , anh không cần lo lắng cho em, em không sao .”
Cô cũng chỉ là mang thai mà thôi.
Nhạc Cần Hi có chút bát mãn. nhìn ô, “Lam Lam, em chính là chỉ vâng vâng dạ dạ ngoài miệng , em đó , cũng không biết phải chăm sóc cho chính mình.”
Lam Hân cười lắc lắc Gia: thll bi: anh thật sự không cân phải lo lắng cho em đâu .”
Nhạc Cần Hi: “Lam Lam, sao anh lại có thể không lo lắng được chứ?”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này , thật sự là nhịn không được., “Tôi nói này, Nhạc Cần Hi , Lam Lam là bà xã của tôi , tôi sẽ quan tâm chăm sóc cô ây thật tột , không mượn cậu nhọc lòng lo lắng „ lo lăng tốt cho bản thân cậu đi đã.”
Ánh mắt Nhạc Cần Hi lúc này mới miễn cưỡng: nhìn qua đối phương , “A, tôi lại quên mất, Lam Lam đã có ông xã.
Cách làm của Lục Hạo Thành, anh luôn tỏ vẻ khinh bỉ , dù sao , Lam Lam đồng ý cùng anh ta kết hôn rồi lĩnh chứng , nhật định là do Lục Hạo Thành thiết kế .