Chương 1844:
Lam Hân cúp điện thoại, vừa mới xoay người muốn đi, liền . đụng phải Tông Ngôn Tư đang đi về phía linh Tống Ngôn Tư đứng ở phía sau Lam Hân một hôi lâu, nghe cô vui vẻ gọi điện thoại, tâm trạng cô ta lại vô cùng không tốt, dựa vào cái gì Lam Hân trông vui vẻ như vậy, mà bản thân cô ta lại phải khó chịu cau có.
Cả hai cùng yêu một người đàn ông, mà người đàn ông kia ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm bó thí cho cô ta.
“Tôi không thích có người phụ nữ nào ngoài bà xã mình dám động vào tôi.”
Ha Ha… Cái cớ đúng là tốt đó! Cô ta không tin, một người đàn ông có thể hệt lòng yêu một người phụ nữ tới vậy Gia thế của Lam Hân không bằng cô ta, dáng vẻ nhan sắc của cô ta cũng không thua kém Lam Hân.
Dựa vào cái gì mà một mình Lam Hân độc chiêm Lục Hạo Thành không buông .
Mà bản thân cô ta chỉ có thể đơn phương yêu thâm, nhìn được mà không chiêm được cơ chứ?
Lam Hân đứng tại chỗ không di chuyển, cô biết bản thân sẽ phải đối mặt với Tống Ngôn Tư.
Tống Nguyện Thanh muốn tách cô ra, khiên cô mật tập trung, tự rằng không biết là vì lý do gì, nh ưng chuyện cô phải đối mặt với Tổng Ngồn Tư là chuyện không thể tránh khỏi.
Đuôi mắt Tống Ngôn Tư nhìn lướt qua phía sau, từ khi Lam Hân bước vào nơi này, liền có chị em của cô ta luôn nhìn chằm chằm vào cô.
“Lam Hân, cô vẫn nhất quyết không chịu cùng A Thành ly hôn sao?”
Tống Ngôn Tư từng bước một tới gần Lam Hân, giọng điệu hùng hồ dọa người.
Lam Hân nhìn thoáng qua bể bơi đạng ở ngay phía sau, trong lòng dần trâm xuông.
Ánh mắt cô có ý cười nhìn Tống Ngôn Tư, sắc mặt cũng rất lạnh lùng: “Nếu tôi đem A Thành dâng lên cho cô, cô giữ được con người anh Ấy, „ nhưng có thê giữ được trái tim anh ấy sao?
Cô sẽ có cảm giác bản thân được yêu sao?
Tải app truyệnhola đọc miễn phí thoải mái khích lệ nhóm nhé!
Hay là Tống tiểu thư cũng chỉ yêu cầu cần lầy một người đàn ông ở bên cạnh mình là đủ rôi?”
– Trong lúc › Tống Ngôn Tư còn chưa nghĩ ra câu trả lời mà lên tiếng, Lam Hân lại bỗng nhiên nói tiếp: “Còn nữa, A Thành, anh ây cũng sẽ không cùng tôi ly hôn, tôi cũng sẽ không từ bỏ A Thành, Tổng tiêu thư, người nên buông tay chính là cô, chấp nhất với tình yêu mà mình không bao giờ chiếm được, người tổn thương sâu sắc nhất chỉ có cô mà thôi.”
°liioiilo TS. ” Tông Ngôn Tư cười đây bi thương cười, dáng vẻ trông điên cuông khiên Lam Hân nhìn mà có chút sợ hãi.
Ánh mắt cô ta từng bước từng bước xoáy vào sâu trong mắt Lam Hân, đôi mắt này thật xinh đẹp, tựa như sao trời biên rộng mênh mông vậy.
Lúc Lục Hạo Thành nhìn cô, anh luôn thích nhìn vào đôi mắt của cô, đôi mắt này giông như biết nói, vừa liệc mắt _ một cái giỗng như đã truyền tải thông điệp yêu thương từ tận đáy lòng cô.
Cô ta găn từng chữ một, ác độc mà mở miệng: “Lam Hân, thứ mà tôi không thê có được, tôi thà tình nguyện huỷ hoại nó, cũng sẽ không đề đôi phương có được nó.
Tôi dùng cả mạng sống của mình đề làm tiên đặt cược, tôi muôn huỷ hoại cô, khiến cô bị cả thế giới thóa mạ, nhục nhã.”
Tống Ngôn Tư nói xong, dưới ánh mất kinh ngạc của Lam Hân, đột nhiên ngã vào bề bơi.
“Ùm……” Nước trong bề bắn tung tóe lên toàn thân Lam Hân, cô phản xạ có điều kiện lùi lại phía sau mây bước.
“Tống…… ” “Mau tới người nha, Lam Hân muốn giết Tống Ngôn Tư.”
Lam Hân còn không kịp hô lên mấy tiếng Tống Ngôn Từ, phía sau liên truyện đên hoàng loạt âm thanh khoa trương của đám phụ nữ.
Đáy lòng Lam Hân lại một lần nữa ý thức được Tống Ngôn Tư đang gài bẫy hãm hại mình Ở chỗ này, loại hành vi có tính chát mưu sát sẽ phải ngôi tù.
Bên tai Lam Hân không tự chủ được mà hiện lên câu nói cuỗi cùng trước khi Tổng Ngôn Tư quyết định nhảy xuông “ Tôi dùng cả mạng sống của mình để làm tiền đặt cược, tôi muôn huỷ hoại cô, khiến cô bị cả thế giới thóa mạ, nhục nhã.”