CHƯƠNG 175: có phải là do Tân Ninh Trân sắp xếp không
Cố Dương Hồng và Cố Ức Sầm, còn có Cố An An
cũng đuổi theo ra ngoài.
Cố Dương Hồng nhếch mày: “Mộng Nghi, Cố Ức Lâm
xảy ra chuyện gì sao gần đây giữa hai mẹ con bà,
hình như đang có chuyện gì đó, thái độ của Ức Lâm
đối với bà, rất lạnh nhạt”
Có Dương Hồng có chút đau đầu, mọi việc trong công
ty ngày nào cũng là cả đống, về nhà cũng là một đồng
chuyện đau đầu.
Nếu như Lam Lam dễ thương của ông vẫn còn, chắc
chắn sẽ làm cho ông vui vẻ và quên hết những phiền
Ông lắc đầu ngao ngán, bây giờ nghĩ cái gì cũng
không có tác dụng, có lẽ đã lớn tuổi, nên ông càng
nhớ con gái.
Lâm Mộng Nghi nhìn ông rồi lắc đầu, “không có gì, về
nhà thôi”
Cố Ức Sầm đi lấy xe, Lâm Mộng Nghi đi đến hướng
Cố An An, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào cô và hỏi: “An
An, con nói cho ta biết, tất cả những chuyện tối nay,
có phải do Tần Ninh Trân sắp xếp không”
Cố Dương Hồng đứng bên cạnh nghe thấy liền chau mày.
Cố An An biết ngay mẹ đã nhận ra điều đó từ lâu,
nhưng trước mặt cha cô tuyệt đối không thể thừa
nhận.
Cô bất an cắn vào môi, thì thầm trả lời: “Mẹ, con
không biết chuyện gì đã xảy ra, sau khi tỉnh lại thì
chuyện đã xảy ra rồi”.
Lâm Mộng Nghi nghe xong, liền chau mày nhìn cô, rõ
ràng không tin vào những gì cô nói.
“An An, mẹ mong con có thể an phận thủ thường, làm
cho tốt là Cố An An, mọi thứ con muốn mẹ đều có thể
cho con, nhưng nếu con có động tĩnh gì ở phía sau thì
đừng trách mẹ không khách khí”.
Bà không muốn mình nuôi một con sói mắt trắng, bà
luôn nghiêm khắc với người con gái này, nhưng người
con gái ấy, không thông minh như bà tưởng, tâm quỷ
rất nhiều.
“Mộng Nghị, sao bà có thể nói với An An như thế chứ”
Cố Dương Hồng biết vợ mình luôn thẳng thắn, nhưng
thẳng thắn như vậy thì rất đau lòng.
Lâm Mộng Nghi nhìn ông, dùng giọng điệu nhẹ nhàng:
“Chuyện này ông đừng bận tâm, tôi sẽ xử lý”
Có Dương Hồng bắt lực lắc đầu, khá đau đầu: “Được,
được, tôi mặc kệ, tôi không quản nồi.”
Ông chỉ cần tập trung tìm con gái là được rồi.
Nhìn thấy con trai lái xe đến, ông đi về phía xe.
Lâm Mộng Nghi nhìn Cố An An, giọng vô cảm: “Đi
thôi, về nhà rồi nói”.
Cố An An gật gật đầu, sắc mặt khó coi đi theo sau
lưng bà.
Tần Ninh Trân trầm mặc cho đến khi trở về nhà,
những gì đã xảy ra đêm nay, khiến bà ấy bị bất ngờ,
tại sao lại là tiểu Khải, nhất định không thể không liên
quan đến Lục Hạo Thành được.
Con dâu trong lý tưởng trong lòng bà ta không phải là
người như Cố An An.
Nhưng có Lục Dật Kha ở đó, bà không thể ra oai
được, chỉ biết nín nhịn đi ngủ nhưng đêm nay bà ta
không thể ngủ được.
Còn Lam Hân, sau khi thay quần áo trong khách sạn,
thì ngồi chờ Lục Hạo Thành trong phòng, cô không hề
hay biết về chuyện giữa Lục Hạo Khải và Cố An An.
Vì thế, đêm nay, cô đã ngủ rất ngon, ngủ một giấc đến sáng.
Ngày hôm sau, cô đi làm với tinh thần sảng khoái,
phát hiện Lục Hạo Thành và Mộc Tử Hoành đều
không có mặt.
Lúc ăn trưa, Âu Cảnh Nghiêu kể với cô công ty chỉ
nhánh đã xảy ra vấn đề, Mộc Tử Hoành và Lục Hạo
Thành đã vội vã qua đó vào sáng sớm.
Chuyện của Cố An An và Lục Hạo Khải, dù không
được báo chí đăng tải.
Tuy nhiên, ở trong nhóm wechat vẫn luôn được truyền
ra, những đoạn video mây mưa, bị lan truyền trong
cộng đồng, Cố An An nhìn thấy những đoạn video này
thì vô cùng bắt an.
Lục Hạo Khải bị người ta nhận ra, cô không bị mọi
người nhìn ra, bây giờ mọi người đều đang bàn tán về
người phụ nữ của Lục Hạo Khải là ai2
Nhưng Cố An An biết, người phụ nữ đó là cô ấy,
không bao lâu nữa thì sẽ bị người ta đoán ra.