CHƯƠNG 1525:
Văn Kỳ Lam Hân gật đầu, “mang đi, Kỳ Kỳ thích ăn, đưa cho Nghiên Nghiên và Tử Hoành một ít luôn. “
” Được!” Lục Hạo Thành gọi điện thoại cho quản lý, bảo anh ây đưa một ít qua biệt thự Bành Hồ.
Lam Tử Nhiên vui vẻ không thôi, hôm nay chỉ có cậu và mẹ ở cùng nhau, không có ai cướp mẹ với cậu, tuy .
răng có một người cha chướng mắt, nhưng cũng không ngăn cản cậu và mẹ.
Là đêm, thành không đêm, kiến trúc cổ xưa trên mái nhà đầy đèn lấp lánh, toàn bộ thành phố không bao giờ ngủ vàng rực rỡ như ban ngày.
Quảng trường rộng rãi được bao quanh bởi một đài phun nước nhân tạo và núi giả ở giữa, được bao quanh bởi những người nhảy múa.
Những người đàn ông và phụ nữ trẻ đi dạo tay trong tay trên quảng trường.
Ngoài ra còn có những người anh em nhỏ chơi guitar, những người ca hát.
Được bao quanh bởi những người trẻ tuổi, khuôn mặt của họ nở nụ cười hạnh phúc.
Ở phía bên kia suối nước nóng, có một chàng trai trẻ đẹp trai dân nhiều bà già nhảy múa quảng trường.
Hai bên có rât nhiêu người bán đô ăn nhẹ, so với quảng trường, người trên đường ăn nhẹ lại càng là người núi người biển, tất cả mọi thứ đều khiến người ta không thể tiếp ứng.
Nhìn cũng không phải hỗn loạn, ngược lại phản ứng ra, thành phố này phồn hoa và náo nhiệt.
Lục Hạo Thành đây Lam Hân, bên cạnh là Lam Tử Nhiên, cậu nhìn noi náo nhiệt phồn hoa này, trước kia cô độc và không. hợp như vậy, đi trong đám người náo nhiệt này, ngược lại càng làm nổi bật sự cô độc và cô đơn của anh.
Thế nhưng hiện tại anh đợi được người mà anh chờ đợi, lần thứ hai đi tới địa phương náo nhiệt này, mói chân chính cảm nhận được nơi này náo nhiệt cùng phồn hoa.
“Wow! Mẹ, nó thực sự rất đẹp. “Lam Tử Nhiên nghiêng mắt nhìn mẹ, tươi cười vẻ mặt hạnh phúc.
“Ưml” Lam Hân cười gật đâu, “Trước kia là mẹ quá bận rộn, không kịp dẫn các con ra ngoài đi dạo. “Ngay cả thời gian đưa họ đến khu vườn ở cửa tiểu khu cũng rất ít.
“Mẹ, sau này đi cùng chúng con cũng kịp, hiện tại cha rất có tiên, có thê dân chúng con đi du lịch rất nhiều nơi, cả nhà chúng ta có thể củng đi, vệ phần tiếc nuối trước kia, đủ đê bù đắp.” Họ không phải là những đứa trẻ tham lam, cha mẹ bận rộn bọn họ cũng rất hiểu, bản thân bọn họ cũng rât bận rộn, thỉnh thoảng có thê đi ra ngoài như vậy đi một chút đã rất hạnh phúc rôi.
Anh mặt Lục Hạo Thành ôn nhu nhìn con trai: “Nhiên Nhiên, chờ các con nghỉ học kỳ tiếp theo, cha dẫn các con ra nước ngoài chơi, học kỳ tiếp theo con đừng đi diễn nữa.
“Được! Được, ,con sẽ lên kê hoạch cho thời gian. ” cậu ấy tự nhiên rất mong chờ chuyến đi như Vậy, chuyền đi của gia đình họ nhất định rất vui vẻ.
“Mẹ, ở kia có bán hồ lô đường, con muốn ăn kẹo hồ lô.” Lam Tử Nhiên chỉ vào một ông lão cách đó không xa, trên vai khiêng kẹo hồ lô, một chuỗi hồng đồng đồng, đặc biệt mê người.
Lục Hạo Thành cười cười: “Muốn ăn cái gì để cha mua cho con, mẹ con bây giờ có thể giúp con mua được sao? “
Lục Hạo Thành trừng mắt nhìn con trai một cái, một chút cũng không quan tâm đến cha cậu.
Mỗi một lần đều gọi mẹ trước, khiến cho người cha này sao có thể chịu nổi.
“Được, cha, con muốn ăn kẹo hồ lô.”
Lam Tử Nhiên cười cười.
Lục Hạo Thành lúc này thần sắc tốt hơn vài phần: “Cùng mẹ con ở chỗ, này chờ ta, ta rất nhanh sẽ trở về.
Lam Tử Nhiên nhìn cha rời đi, cười nói: “Mẹ, bề ngoài cha thoạt nhìn lạnh như băng, nhưng dưới bề ngoài lạnh lẽo đó, cũng có một trái tim âm áp.
“Ừm! Anh ấy rất tốt bụng, và đơn giản là không thể thay đổi khuôn mặt của mình. “Lam Hân nhìn thân ảnh cao lớn của anh, nổi bật trong đám người, cho dù ở trong biển người, cũng không che giấu được khí chất cao quý của anh.