Chương 753:
Tô Cảnh Minh chỉ chỉ cô ta, ngón tay thon dài chỉ lên xuống, nụ cười như quỷ vương “Lâm Tử Thường, đây là lần đầu tiên cảnh cáo cô, từ nay về sau tốt nhất nên biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, người nào nên động, người nào không nên động, nếu không, tôi có đủ chứng cứ, có thể khiến cô ngồi tù.
Còn nữa, nhà họ Lâm các người ở thành Phố Giang, chẳng là cái thá gì cả.
Đừng suốt ngày diễu võ dương oai_ trước mặt người khác nói nhà các người có bao nhiêu tiền, người giàu hơn máy người rất nhiều.”
Giọng điệu của Tô Cảnh Minh rất châm chọc, chỉ vì lần trước cô ta trộm quần áo, hại anh sáng sớm đã chạy bạt mạng, mối thù này, anh còn chưa quên đâu.
Hơn nữa, loại đàn bà mưu mô như Lâm Tử Thường, anh luôn luôn khinh thường.
Lâm Tử Thường lúc này rất đau đớn, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn Tô Cảnh Minh, nhìn thái độ của anh, lòng cô ta lộp bộp, chẳng lẽ, chuyện trộm quần áo cũng bị Lục Hạo Thành biết được sao?
Tô Cảnh Minh đứng dậy, dáng người cao lớn bao trùm lên người Lâm Tử Thường.
Lâm Tử Thường căng thẳng, ngồi bệt trên sàn nhà lạnh như băng, ánh mắt phòng bị liếc Tô Cảnh Minh.
Tô Cảnh Minh lạnh lùng cong khóe môi “Yên tâm đi, lúc này chỉ dạy dỗ cho cô một bài học, tiếp theo, chính là nhà họ Lâm mấy người.”
Nói tới đây, Tô Cảnh Minh hơi cúi người, thấp giọng bên tai Lâm Tử Thường: “Lâm Tử Thường, không tin, cô có thể thử một lần thế lực của giám đốc Lục, đang bao trùm cả thành phố Giang, muốn làm cả họ Lâm biến mắt trong giới, không mát nhiều thời gian đâu.”
Lục Hạo Thành có bao nhiêu tàn nhẫn, anh rất rõ ràng.
Tô Cảnh Minh nói xong, cũng không quan tâm biểu cảm của Lâm Tử Thường , anh xoay người, mang theo hai gã vệ sĩ rời đỉ.
“Àm!”Cửa được đóng lại.
Lâm Tử Thường lúc này mới dám thả lỏng.
” Cô ta kìm không được mà che mặt khóc, tại sao có thể như vậy?
Trong khoảng thời gian này, sao cô ta lại đen đủi như vậy, người nên thê thảm là Lam Hân mới phải, sao lại là cô ta?
Cố An An thấy đám người Tô Cảnh Minh đi rồi mới đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Lâm Tử Thường ngồi dưới đất khóc rống, cô ta vội chạy qua với vẻ mặt lo lắng hỏi: “Tử Thường, cô không sao chứ?”
Lâm Tử Thường hai mắt đẫm lệ nhìn Cố An An, bỗng nhiên ngừng khóc, nghẹn ngào nói: “Tôi không sao, hai chân chỉ bị đá mà thôi, không ngờ Lục Hạo Thành có thể đê tiện như vậy, xuống tay với cả phụ nữ yếu đuối.”
Lâm Tử Thường nhớ tới khuôn mặt đẹp trai quyến rũ của người đàn ông đó, trong lòng thấy oan ức, chẳng lẽ thích anh cũng là sai sao?
Cố An An nhìn cô, ánh mắt tràn đầy toan tính: “Tử Thường, cô không hiểu Lục Hạo Thành, từ nhỏ không bị ai quản thúc, anh ấy luôn làm theo ý mình, hơn nữa thủ đoạn rất tàn nhẫn. Nếu cô muốn có được Lục Hạo Thành, phải nghĩ biện pháp khác, chỉ cần không có Lam Hân, Lục Hạo Thành sẽ là của cô .”
“Biện pháp gì?”
Lâm Tử Thường chưa từ bỏ ý định mà hỏi Cố An An, nếu cô ta lùi bước , những khổ sở trước đó phải chịu sẽ công cốc.
Cố An An nhìn chung quanh rồi nói : “Tử Thường, hiện tại ngoại trừ chúng ta không ai biết Lam Hân là vị hôn thê của Lục Hạo Thành.Chỉ cần trước khi Lục Hạo Thành công bố chuyện này ra trước công chúng, cô có thể trở thành người phụ nữ của anh ấy, tất cả sẽ nằm trong lòng bàn tay của chúng ta.”
Hiện giờ, Cố An An đã nghĩ mình cùng Lục Hạo Thành là hoàn toàn không thể .Cô ta cùng Lục Hạo Khải đã thỏa thuận xong, chờ khi có được nhà họ Có, cô ta có thể hoàn toàn rút lui , nhưng trước đó phải có một người làm nhiễu loạn tầm mắt của Lục Hạo Thành, để anh không có thời gian quan tâm đến nhà họ Có, thì cô ta và Lục Hạo Khải mới có thể tận dụng cơ hội.
Lâm Tử Thường thấy rất đúng: “Hai ngày sau, là thời gian diễn ra buổi tiệc từ thiện , người đứng ra tổ chức là chủ tịch liên hiệp từ thiện thành phố Giang, Lục Hạo Thành cùng Lam Hân chắc sẽ đi nhỉ?”
Cố An An gật nhẹ, không cần cô ta nhắc nhở, Lâm Tử Thường đã nghĩ tới.
“Đúng vậy, đến lúc đó, chính là của cơ hội tốt, tôi sẽ nghĩ biện pháp lôi kéo Lam Hân, cô cũng biết nên làm thế nào chứ?”
Cố An An mỉm cười nhìn đối phương.
Lâm Tử Thường luôn có những mưu tính nhỏ, nếu cô ta có thể quyến rũ được Lục Hạo Thành, như vậy, rất có lợi cho chuyện của cô ta và Lục Hạo Khải.
Có An An : “Tử Thường, cô đứng lên trước đi, tôi đưa cô Vô.
“Được!”
Lâm Tử Thường chậm rãi đứng lên, hai bắt chân vô cùng đau đón.
Nhưng giờ khắc này, trong đầu đều là những hành động thân mật Lục Hạo Thành đối với Lam Hân.