Chương 955
Tô Nhược Vân lại mang thai ngay lúc này.
Bây giờ Tô Lạc Ly thật sự rất mừng vì Tô Nhược Vân mang thai ngay lúc này, nếu không Mộ Dung Dịch lại bám lấy mình.
“Tôi cảm thấy như vậy rất tốt, anh sắp làm bố rồi, lẽ nào anh không vui sao?”
“Nếu là em mang thai con của tôi thì tất nhiên tôi sẽ vui, nhưng một người phụ nữ tôi không yêu mang thai con của tôi, hơn nữa còn ngăn cản tôi ở bên người phụ nữ tôi yêu, em cảm thấy tôi vui nổi sao?”
Hai tháng qua, Mộ Dung Dịch vô cùng đau khổ.
Anh ta vẫn luôn bối rối, rốt cuộc nên làm thế nào đây?
“Cho dù cô ta không có thai, cho dù anh thật sự ly hôn thì tôi cũng sẽ không ở bên anh. Anh tin cũng được mà không tin cũng chẳng sao, tôi đã không còn một chút tình cảm nào với anh nữa rồi.”
Dường như Mộ Dung Dịch đã quen với sự lạnh nhạt của Tô Lạc Ly.
Anh ta cảm thấy, Tô Lạc Ly tỏ thái độ với mình thế nào cũng là chuyện hiển nhiên, dù sao thì anh ta đã từng tổn thương cô sâu sắc đến thế.
“Bây giờ anh vô cùng đau khổ, Ly Ly, anh nên làm thế nào đây?”
Mộ Dung Dịch hai tay ôm đầu chống lên bàn.
“Anh sắp làm bố rồi còn hỏi tôi nên làm thế nào? Nói sao đi nữa thì đứa bé trong bụng Tô Nhược Vân cũng là cháu của tôi, đối xử tốt với cô ta, làm một người bố tốt.”
Mộ Dung Dịch ngẩng đầu nhìn Tô Lạc Ly: “Em thật sự nghĩ vậy sao?”
“Tôi nghĩ vậy đấy.”
“Được, vậy anh nghe lời em, em bảo anh làm thế nào thì anh làm thế đó.”
“Tôi nên đi rồi.”Tô Lạc Ly đứng dậy, kéo vali của mình đi thẳng ra khỏi tiệm cà phê.
Mộ Dung Dịch nhìn bóng dáng của cô biến mất khỏi tầm mắt của mình.
Anh ta biết không quay lại được nữa rồi.
Tô Lạc Ly vừa ra khỏi tiệm cà phê thì thấy một chiếc Rolls – Royce dừng cách đó không xa.
Ôn Khanh Mộ đứng trước xe.
Tô Lạc Ly sững sờ nhìn Ôn Khanh Mộ rồi lại xoay người nhìn tiệm cà phê.
Lẽ nào Ôn Khanh Mộ đã nhìn thấy cô và Mộ Dung Dịch vào tiệm cà phê?
“À thì em…”
Ôn Khanh Mộ không nói gì mà dứt khoát vào xe, tài xế vội xuống xe xách vali của Tô Lạc Ly lên xe.
Lúc Tô Lạc Ly lên xe thì mới thấy trong xe còn hai người nữa.
Lê Hoa đang bế con trai của họ!
Ôn Khanh Mộ đưa bé cưng đến đón cô về nhà.
Bé cưng không thể hiểu được cảm xúc của người lớn, thấy mẹ mình thì phấn khích khoa chân múa tay.
Tô Lạc Ly vội bế bé cưng từ trong tay Lê Hoa.
Sắc mặt Ôn Khanh Mộ xám xịt, anh không nói tiếng nào.
Lê Hoa cũng cảm thấy bầu không khí vô cùng gượng gạo.
“Oa oa oa…” Dường như bé cưng vô cùng bất mãn với Tô Lạc Ly, miệng không ngừng bi bô.