Chương 1197
Tối nay anh vừa về thì Giản Ngọc đã thẳng thừng chất vấn: “Cậu đưa Ớt Ngỏ đi đâu rồi? Nói thật cho tôi!”
“Anh điên hả, người phụ nữ của anh mất tích mà anh đến đòi em!” Ôn Khanh Mộ chẳng thèm ngó ngàng.
Tô Lạc Ly từ trên lầu đi xuống thì nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người.
“Ớt Nhỏ là một cô gái, còn đang mang thai, ở đây cũng không có xe đi qua, cô ấy chỉ có thể đi bộ thôi. Trong một thời gian ngắn như vậy mà không đuổi kịp được cô ấy thì chỉ có một khả năng, đó chính là cậu đã giấu cô ấy đi rồi!”
Những ngày qua Giản Ngọc vẫn luôn tìm kiếm Lý Như Kiều, chỉ tiếc là tìm không ra cô ấy. Suy đi nghĩ lại thì chỉ có một khả năng, đó là chủ của căn nhà này giúp Lý Như Kiều!
Cũng chỉ có Ôn Khanh Mộ mới có thể giúp được Lý Như Kiều!
“Anh tìm không được người rồi đổ lên đầu em? Anh có thời gian ở đây nói thì chi bằng đi tìm người đi.”
“Người dặn giúp việc nấu cháo tổ yến là anh nhỉ? Cháo đó là cho Ớt Nhỏ đúng không?” Tô Lạc Ly bỗng lên tiếng.
Lúc này Giản Ngọc càng có tự tin, anh ta túm lấy cổ áo Ôn Khanh Mộ.
“Giao người ra, cậu biết cậu thế này không phải đang giúp mà là đang hại cô ấy không hả?”
“Anh nói này Tô Lạc Ly, em ở phe nào đấy?” Ôn Khanh Mộ nhìn Tô Lạc Ly tự dưng xông vào, tại sao vợ của anh cứ nói giúp người khác vậy?
“Chồng, nếu thật sự là anh giấu Ớt Nhỏ thì anh mau giao cô ấy ra đi được không?” Tô Lạc Ly cũng hết biết nói gì, sao Ôn Khanh Mộ lại thích nhúng tay vào chuyện này như vậy nhỉ? Trước giờ anh là người không thích xen vào chuyện của người khác.
Chỉ vì trong bụng Lý Như Kiều là máu thịt của nhà họ Ôn sao?
“Không có là không có!” Ôn Khanh Mộ vẫn không thừa nhận.
“Mau giao người ra!”
“Anh, anh đừng phí lời với anh ấy, chắc chắn anh ấy không giấu bên ngoài mà giấu ở trong nhà này, tìm kỹ lại xem, chắc chắn sẽ tìm ra thôi.”
“Tô – Lạc – Ly!” Ôn Khanh Mộ trừng mắt nhìn Tô Lạc Ly, không ngờ cuối cùng người bán đứng anh lại là vợ anh!
Ôn Khanh Mộ cố gắng thoát khỏi Giản Ngọc: “Được rồi, đúng là em giấu đấy!”
“Cô ấy đâu?”
“Ở căn nhà nhỏ phía sau, mọi người đi tìm đi.” Ôn Khanh Mộ đành phải nói ra.
Giản Ngọc lập tức ra ngoài, đi tới căn nhà nhỏ đó theo lời Ôn Khanh Mộ nói để tìm Lý Như Kiều.
Quả thực hoa viên Crystal quá lớn, đi đến căn nhà nhỏ này phải mất hơn hai mươi phút, nhưng mở cửa ra làm gì có người?
“Tên khốn Ôn Khanh Mộ này lại dám lừa tôi!” Giản Ngọc lập tức quay lại, Ôn Khanh Mộ lừa anh ta, chắc chắn là từ một chỗ khác đưa Lý Như Kiều đi.
Quay lại phòng khách, Giản Ngọc lập tức gào lên: “Ôn Khanh Mộ, cậu mau giao cô ấy ra cho tôi!”
“Em đã nói với anh là ở đó rồi, anh còn bắt em giao ra nữa?” Ôn Khanh Mộ tỏ vẻ vô tội.
“Ở đó hoàn toàn không có người, có phải cậu đưa cô ấy đến chỗ khác rồi không?”
“Hoàn toàn không có, đã sắp xếp cho cô ấy ở đó, có thể cô ấy nghe thấy tiếng động nên chạy rồi không chừng!” Ôn Khanh Mộ giơ hai tay ra tỏ vẻ bất lực.