Chương 1346
Ôn Khanh Mộ và nhà họ Mục đã nhất trí với nhau, ban đầu là giam lỏng Mục Nhiễm Tranh trước, trong thời gian này sẽ nói chuyện với nhà họ Phương, sau khi xác định được thời gian thì công bố hôn lễ của hai người.
Ngay từ đầu Tô Lạc Ly đã kiên quyết phản đối, cô luôn cảm thấy tình yêu là nền tảng của hôn nhân, nếu không có tình yêu thì hôn nhân mới thật sự là một nấm mồ.
“Anh biết em muốn nói gì, anh cũng có thể hiểu được điều đó, nhưng nó là cháu trai cả của nhà họ Mục, nếu kết hôn với người nhà họ Phương thì hai nhà đều có lợi. Ở bên Phương Đóa cũng có thể giúp nó kiềm chế tính tình, cứ coi như nó là vật hi sinh của cuộc liên hôn giữa hai gia đình giàu sang quyền thế đi.”
Khi Ôn Khanh Mộ nói ra những lời này, thì Tô Lạc Ly biết rằng chuyện này đã không còn cách cứu vãn.
Có vẻ như họ đã đạt được sự nhất trí với nhà họ Phương, cuộc hôn nhân này đã được định sẵn như vậy.
“Hắc Thổ thật đáng thương, cháu trai cả không thể quyết định chuyện hôn nhân của mình sao?”
Ôn Khanh Mộ liếc mắt nhìn Tô Lạc Ly nhưng không nói gì.
Tô Lạc Ly chỉ có thể thở dài buồn bã thay cho Mục Nhiễm Tranh, anh vẫn chưa biết gì về những chuyện này.
Vào ngày thứ năm Mục Nhiễm Tranh bị nhốt trong hoa viên Crystal, một tin tức được lan truyền khắp nơi.
Mục Nhiễm Tranh sắp kết hôn!
Tin tức này quả thực đã gây chấn động trong ngành giải trí!
Không ngờ người gần đây không có chút tin tức nào là Mục Nhiễm Tranh lại thật sự sắp kết hôn!
Thế là tin đồn Mục Nhiễm Tranh yêu một cô gái hư hỏng cũng tự động bị đập tan, anh đã sắp kết hôn rồi, sao có thể yêu một cô gái hư hỏng được?
Nguồn tin của tin tức này chính là từ Weibo cá nhân của Mục Nhiễm Tranh, sau đó Quốc tế Tinh Hoàng đã chuyển tiếp tin tức, Phùng Khiêm cũng chuyển tiếp tin tức để xác nhận chuyện này.
Nếu là do chính anh tuyên bố thì chắc chắn là đúng rồi.
Lê Thấm Thấm vẫn bị giam lỏng trong nhà, kể từ lần trước Lê Hán Giang và Ôn Lam cãi nhau, Lê Thấm Thấm đã trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều.
Ngày nào cô cũng ru rú trong nhà nên cảm thấy rất khó chịu, vì thế cô lại cầm cọ lên và bắt đầu vẽ tranh, cô không tin rằng mình thực sự không thể làm họa sĩ truyện tranh.
Bởi vì rảnh rỗi nên Lê Thấm Thấm đã bắt đầu có được sự hiểu biết nhất định về giới này, cô phát hiện rằng có rất nhiều họa sĩ đăng truyện tranh dài kỳ của mình lên mạng, cũng có rất nhiều người nhờ Internet mà trở nên nổi tiếng.
Vì vậy cô đã đăng ký tài khoản của mình, bắt đầu đăng truyện tranh dài kỳ.
Mấy ngày nay Lê Hán Giang không trao đổi bất kỳ điều gì với Lê Thấm Thấm, ông ta luôn bận rộn xử lý các thủ tục xuất ngoại cho Lê Thấm Thấm.
Hôm nay ông ta đột nhiên vào phòng của Lê Thấm Thấm.
Lê Thấm Thấm liếc nhìn ông ta với vẻ hờ hững, sau đó tiếp tục đăng tác phẩm của mình lên mạng.
“Lại muốn mắng con à? Vậy thì bố cứ mắng đi, dù sao thì sau khi con ra nước ngoài thì bố cũng không thể mắng con nữa.”
Lê Hán Giang không hề tức giận, “Bố biết con không muốn ra nước ngoài, trong lòng con không bằng lòng, vậy bố sẽ cho con hoàn toàn hết hy vọng.”