Chương 1203
Giản Ngọc cũng giật mình, ngượng ngùng nhìn Tô Lạc Ly.
“Không… không có gì.”
Tô Lạc Ly thấy anh cứ nhìn điện thoại, hình như trên đó có công thức nấu ăn.
“Anh làm cho Ớt Nhỏ à?”
Giản Ngọc cười lúng túng: “Hôm nay cô ấy nôn quá, không ăn được gì mấy.”
“Không ngờ anh lại chu đáo vậy đó.”
“Em làm gì thì làm đi, đừng để ý đến anh.”
Tô Lạc Ly làm canh trứng gà với tốc độ rất nhanh, nấu xong cô liền bê đi.
“Tam Tam, lại đây nào!”
Tam Tam lập tức đi về phía Tô Lạc Ly, nhào vào lòng cô.
Ôn Khanh Mộ cũng đang trong phòng trẻ con, anh biết mấy ngày nay Tô Lạc Ly đang giận mình nên vẫn luôn theo sau cô.
“Anh biết gì không? Em vừa thấy anh trai nấu canh cho Ớt Nhỏ đấy, không ngờ anh ấy lại là người chu đáo như vậy.”
Nghĩ đến đây, Tô Lạc Ly không khỏi có chút đau lòng, cô nói kháy: “Ớt Nhỏ thật hạnh phúc, đầu thai kỳ không muốn ăn còn có người nấu canh cho, không như em lúc đó, nôn gần chết mà người nào đó lại không biết.”
Ôn Khanh Mộ nghe câu này xong cũng biết Tô Lạc Ly còn ẩn ý khác.
“Sao, hối hận rồi à? Hối hận vì lúc đầu không lấy anh ấy hả?”
Ôn Khanh Mộ mấy ngày nay vốn đã bất mãn với Tô Lạc Ly, nghe những lời này càng thêm khó chịu.
“Đúng thế, em hối hận rồi.”
Ôn Khanh Mộ đột nhiên trừng mắt: “Bây giờ em hối hận vẫn còn kịp!”
“Thật sao? Vậy thì tốt rồi, ngày mai em sẽ nói với anh trai!”
“Tô Lạc Ly, em cố ý đúng không?”
Tam Tam đang ăn rất vui vẻ, thấy bố mẹ cãi nhau cậu nhóc còn ăn vui hơn.
Tô Lạc Ly chỉ liếc mắt nhìn anh chứ không nói gì.
Dỗ Tam Tam ngủ xong Tô Lạc Ly về phòng cùng Ôn Khanh Mộ, vì vừa cãi nhau nên không ai để ý đến ai.
Sau khi tắt đèn nằm lên giường, Ôn Khanh Mộ nghiêng người, kéo Tô Lạc Ly vào lòng định hôn.
Tô Lạc Ly đưa tay lên che miệng anh.
“Anh ngủ đàng hoàng đi!”
“Em sao vậy? Mấy ngày rồi không cho anh đụng vào, em muốn hành hạ anh phải không?” Ôn Khanh Mộ tỏ vẻ rất phẫn nộ, anh là đàn ông đang ở độ tuổi rất cần giải quyết nhu cầu sinh lý.
“Đây là hình phạt dành cho anh!”
“Anh lại làm sai chuyện gì rồi?”
“Em nói anh làm sai chuyện gì à? Ngay từ đầu anh đã không làm gì đúng rồi! Anh không nên lo chuyện của anh trai và Ớt Nhỏ, càng không nên bỏ thuốc anh ấy! Anh cũng không nên giấu Ớt Nhỏ đi! Anh nói xem anh đã làm được chuyện gì đúng?”
Ôn Khanh Mộ không phản bác, chỉ nhìn chằm chằm Tô Lạc Ly.