Chương 603
“Anh đi ra ngoài, anh đi ra ngoài là được chứ gì?”
Ôn Khanh Mộ chậm rãi đứng dậy, vừa đi vừa quay đầu lại nhìn Tô Lạc Ly.
Anh hy vọng rằng Tô Lạc Ly có thể gọi mình lại, nhưng cho đến khi anh đã đi tới cửa mà Tô Lạc Ly cũng không gọi anh.
Hơn nữa anh vừa mới bước qua cửa thì Tô Lạc Ly lập tức đi tới và khóa cửa lại!
Từ đó hai người bắt đầu ở riêng.
Lần này Tô Lạc Ly đã quyết tâm, nhất định phải cho Ôn Khanh Mộ một bài học.
Thực ra trong lòng cô biết rõ có lẽ Ôn Khanh Mộ thật sự chưa từng chạm vào người phụ nữ khác, nhưng anh đã có suy nghĩ này nên cô không thể tha thứ.
Ít nhất thì cũng không thể dễ dàng tha thứ.
Công ty thời trang LOVE.
Không ai ngờ rằng trong đêm từ thiện, sau khi Tô Nhược Vân nói cho mọi người biết thương hiệu LOVE của mình chính thức được thành lập, thì LOVE lập tức trở nên nổi tiếng!
Nhân viên của công ty đang tăng ca để tiến hành phân phối hàng, bởi vì dạo gần đây LOVE thật sự rất hot!
“Sếp Tô, đây là thống kê doanh thu của chúng ta sau nửa tháng khai trương.” Người phụ trách bộ phận tài chính của công ty đưa báo cáo doanh thu cho Tô Nhược Vân.
Nhìn con số trên đó, ngay cả Tô Nhược Vân cũng phải sửng sốt!
“Mới khai trương được nửa tháng mà khoản doanh thu của chúng ta đã lên tới bảy triệu?!”
“Đúng vậy sếp Tô, quần áo của chúng ta bán rất chạy, hiện nay một số cửa hàng đều đang hết hàng! Tôi cảm thấy có thể bảo thầy Lâm tiếp tục ra những thiết kế mới rồi.”
Tô Nhược Vân vô cùng mừng rỡ.
“Anh lập tức đi nói với thầy Lâm đi.”
“Vâng.”
“Không còn sớm nữa, tôi về nhà trước đây.”
Tô Nhược Vân lái xe về nhà, sự bùng nổ của LOVE thực sự khiến cô ta vô cùng phấn khích.
Nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy thì cô ta sẽ nhanh chóng trở thành người phụ nữ giàu có rồi!
Về đến nhà, Tô Nhược Vân bước vào cửa, trong nhà không có ai.
Cô ta không khỏi thở dài, Mộ Dung Dịch vẫn chưa về.
Cô ta đang suy nghĩ thì chuông cửa chợt vang lên.
“Đã muộn vậy rồi, không biết ai vậy nhỉ?”
Tô Nhược Vân bước tới cửa, nhìn ra ngoài từ lỗ mắt mèo, là Mộ Dung Dịch!
Cô ta lập tức mở cửa.
“Chồng à, anh làm sao vậy?”
Mùi rượu phả vào mặt cô ta, trên người anh còn có mùi thuốc lá.
Mộ Dung Dịch loạng choạng bước vào cửa, vừa vào cửa đã suýt ngã xuống sàn, cũng may mà Tô Nhược Vân đỡ anh ta.
“Sao anh lại uống nhiều rượu như vậy?”
Tô Nhược Vân cố hết sức dìu Mộ Dung Dịch vào phòng ngủ, sau đó xoay người đi ra ngoài lấy thuốc giải rượu và rót một cốc nước.
Sau khi kết hôn, hai người đã chuyển đến đây.
Nhưng cả hai đều luôn bận rộn với công việc nên rất ít khi ở nhà, thậm chí từ khi sống ở đây, cả hai chưa từng ăn cơm cùng nhau.