Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thịch!”

Lúc này, trong thành cổ hùng vĩ, đột nhiên truyền ra một tiếng chuông như sét đánh.

Sau đó đám người đông không đếm xuể phải đến mấy trăm người từ trong tòa thành cổ hùng vĩ phía dưới bay ra.

Xung quanh thành cổ cũng có rất nhiều bóng người không ngừng bay lên không trung.

Chỉ lát sau, trên không trung tòa thành cổ có đến hàng triệu người tập trung.

Tất cả mọi người đều ngưng trọng nhìn về phía đám mây màu đỏ cuồn cuộn bay đến.

Trong phút chốc, đám mây màu đỏ đã ập đến.

Lúc này, Diệp Viễn mới nhìn rõ, đám mây màu đỏ đó không phải là đám mây thật, mà là từng người toàn thân tỏa ra khí hung sát đỏ máu.

Nói chính xác, là loài kỳ dị bề ngoài giống như con người.

“Giết!”

Trong đám đông hàng triệu người trên không trung thành cổ bỗng truyền ra một giọng nói.

Liền sau đó, tất cả mọi người đều hào hùng sôi sục xông về phía loài kỳ dị đó.

Một trận đại chiến kinh khủng sắp diễn ra.

Không biết bao lâu sau, cuối cùng trận chiến kết thúc.

Trên hư không, lúc này ngoài Diệp Viễn thì không còn một ai, cũng không còn loài kỳ dị nào.

Tất cả con người và tất cả loài kỳ dị đều chết hết.

Cả vùng đất hoàn toàn nhuốm màu đỏ máu.

Chỉ là liền sau đó, chân trời phía xa, lại xuất hiện một đám mây đỏ lớn hơn, lại cuồn cuộn xông đến thành cổ lần nữa.

Trong thành cổ, xung quah thành cổ, lại có hàng triệu bóng người bay lên không trung.

Đám mây đỏ lại bay đến.

Hai bên lại bùng phát ra một trận đại chiến kinh thiên.

Lần này, cuộc chiến kéo đến phía dưới.

Cùng lúc đó, phía dưới thành cổ cũng xuất hiện đám sương màu đỏ máu.

Không ngừng bao vây đến phủ đệ động phủ lầu các chùa chiền.

Trong các phủ đệ động phủ lầu các chùa chiền cũng xuất hiện hàng trăm người.

Nghênh đón về phía đám sương màu đỏ máu.

Lại là một trận đại chiến kinh thiên.

Không biết qua bao lâu, cuộc chiến kết thúc.

Tất cả mọi người đều ngã xuống.

Máu tươi chảy thành sông, che lấp chôn vùi các phủ đệ động phủ lầu các chùa chiền, kỳ hoa dị thảo, cổ mộc lin thụ.

Khí huyết sát khủng bố không ngừng dâng trào, bao trùm hoàn toàn cả vùng này.

Cuối cùng ngưng kết thành một loài kỳ dị khủng bố cao khoảng vạn trượng.

Lúc này, trong thành cổ lập tức truyền ra vô số tiếng kêu kinh hãi.

Tất cả mọi người chạy tán loạn.

Trong Thiên Môn Phủ, có rất nhiều người tay cầm vũ khí xông ra, trong số bọn họ còn có rất nhiều người bình thường.

Lúc này, trên không trung đỉnh đầu họ độ nhiên giáng xuống mấy kẻ kỳ dị.

Những người này lao vào chiến đấu với những kẻ kỳ dị đó.

Nhưng thực lực của những người này kém hơn rất nhiều so với những kẻ kỳ dị đó.

Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người đều bị giết.

Thi thể nhanh chóng bị những kẻ kỳ dị nuốt chửng.

Những nơi khác của thành cổ cũng tiếp tục có kẻ kỳ dị xuất hiện, xảy ra chiến tranh với người trong thành.

Nhưng đúng lúc này.

Trong Tàng Bảo Các phía dưới Thiên Môn Phủ thành cổ, đột nhiên có một luồng hào quang màu xanh vút lên.

Sau đó, xung quanh thành cổ liên tục có mấy hào quang màu xanh vút lên.

Tụ hội với nhau trên không trung thành cổ.

Hóa thành một làn khí sương màu xanh, bao trùm về phía tòa thành.

Lúc này, kẻ kỳ dị cao khoảng vạn trượng đó tấn công ra một chưởng, dường như muốn đánh tan sương khí màu xanh đó.

Nhưng đúng lúc này, mấy bóng người từ trong thành bắn ra.

Nghênh đón bàn tay che lấp mặt trời đó.

“Phập…”

Mấy âm thanh khó mà diễn tả bằng lời vang lên.

Bàn tay che lấp mặt trời đó lập tức tan thành bốn năm mảnh, hóa thành sương máu.

Sương máu lại mau chóng bay về trên người của kẻ kỳ dị.

Rất nhanh, bàn tay của kẻ kỳ dị đó lại ngưng tụ lại.

Lúc này mấy bóng người đó không hề dừng lại, nhanh chóng tấn công về phía đầu của kẻ kỳ dị đó.

Nhưng kẻ kỳ dị lại vung bàn tay, một luồng khí huyết sát đáng sợ đến không thể miêu tả băng lời đảo quét qua.

Rất nhiều bóng hình trực tiếp bị chém chết.

Thi thể bất lực rơi xuống đất.

Lúc này, kẻ kỳ dọ đó há miệng, một lực hút mạnh nuốt chửng hết tất cả thi thể rơi xuống.

Lúc này, sương khí màu xanh đó đã phong ấn bao trùm hơn nửa tòa thành cổ.

Nhưng lúc này, kẻ kỳ dị đó lại tấn công ra một chưởng, muốn đập tan cả tòa thành cổ.

Lúc này, trong Thiên Môn Phủ thành cổ xuất hiện một bóng người màu xanh.

Khi Diệp Viễn nhìn thấy bóng người màu xanh này, cảm thấy vô cùng quen mắt, hình như đã gặp ở đâu.

Nhưng anh lại không nhớ nổi người này là ai.

Chỉ thấy bóng người màu xanh này tùy tiện vung tay, một đường hào quang lóe lên, bàn tay của kẻ kỷ dị khổng lồ đó trực tiếp hóa thành sương máu.

Sau khi bóng người đó chém kẻ kỳ dị, lại vung tay, làn sương máu liền ngưng kết, bay vào trong bàn tay hắn.

Sau đó, bóng người đó liên tục vung tay, mấy đường hào quang xanh đánh đến bàn tay và hai chân cùng với cổ của kẻ kỳ dị đó.

Kẻ kỳ dị như cảm nhận được nguy hiểm.

Cơ thể to lớn đột nhiên bùng phát ra tốc độ đáng sợ, chớp mắt xuất hiện ở chân trời xa xôi.

Bóng người màu xanh động bước chân, bóng người đã biến mất tại chỗ, sau đó cũng xuất hiện ở chân trời.

Lúc này, xung quanh vùng chân trời lại xuất hiện bốn kẻ kỳ dị cũng cao khoảng vạn trượng.

Hoàn toàn bao vây bóng người màu xanh này.

Hai bên lại xảy ra một cuộc đại chiến kinh thiên.

Chỉ lát sau, chân trời xa xôi hoàn toàn bị bao trùm bởi hào quang màu xanh và đỏ máu.

Hoàn toàn che lấp tầm nhìn của Diệp Viễn.

Lại không biết qua bao lâu.

Phía chân trời xa xôi đột nhiên bùng phát ra tiếng nổ khó mà diễn tả bằng lời.

Ngay sau đó, Diệp Viễn nhìn thấy cát vàng từ chân trời xa xôi cuồn cuộn đến như từng tầng sóng khổng lồ.

Cát vàng tràn ngập trong phút chốc đã lấp đầy hoàn toàn chỗ trống xung quanh thành cổ, cuối cùng hoàn toàn che lấp cả tòa thành cổ trên đỉnh núi hung vĩ đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK