Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh Diệp, anh có thể phá giải được thần thuật Quang Minh kia không?", Trần Bắc Phong hơi lo lắng hỏi.

Ban nãy, Trần Tam nói hầu như cả thôn đều đã bị kiểm soát. Điều này khiến Trần Bắc Phong cực kỳ đau đớn.

Người trong thôn chính là người nhà của họ.

"Đương nhiên là được!", Diệp Viễn gật đầu đáp.

"Vậy anh có thể cứu người dân trong thôn của chúng tôi không?", Trần Thanh Thanh cũng co quắp hỏi.

"Tất nhiên rồi! Đi thôi, chúng ta đi vào xem thử!"

Vốn dĩ, Diệp Viễn tính để họ ở bên ngoài, nhưng bãn nãy Trần Tam bỗng nhiên đánh lén khiến anh không dám làm vậy nữa.

Lỡ mình vào thôn, đám Lâm Vãn Tình lại bị đánh lén thì tiêu.

Vậy nên, anh quyết định dẫn theo mọi người đi vào thôn xem thử.

"Được!"

Mọi người đi vào thôn dưới sự dẫn dắt của Trần Bắc Phong.

Vừa bước vào thôn, Diệp Viễn đã cau mày.

Bởi vì cả thôn đều bị bao phủ bởi sát khí và tử khí cực kỳ nồng nặc, trông còn nghiêm trọng hơn so với suy đoán của anh.

Vả lại, điều khiến Diệp Viễn kinh ngạc là những sát khí và tử khí kia dường như cũng không phải thần thuật Quang Minh của thần giáo Quang Minh.

Trước đó, anh đã từng dính thần thuật Quang Minh kia.

Sức mạnh ánh sáng do sứ giả Quang Minh phát ra không có tàn nhẫn và sắc bén như những sát khí và tử khí kia.

"Sao thế?", Lâm Vãn Tình thấy Diệp Viễn cau mày thì lo lắng hỏi.

"Không có gì!", Diệp Viễn khẽ lắc đầu đáp.

"Ông ơi, ông có thể dẫn tôi đi xem thử người trong thôn của ông được không?"

Sát khí và tử khí khủng bố mà ban nãy Diệp Viễn cảm nhận được trong cơ thể của Trần Tam là thần thuật Quang Minh của thần giáo Quang Minh.

Nhưng giờ đây, sau khi nhìn thấy sát khí và tử khí kia thì anh lại không dám chắc cho lắm.

Vẫn nên đi tìm một người nhìn kỹ thử xem.

Chẳng mấy chốc, Trần Tam đã dẫn theo đám Diệp Viễn đến một hộ gia đình ở cửa thôn.

Diệp Viễn vừa bước vào đã thấy trong phòng nồng nặc sát khí và tử khí.

Mà những sát khí và tử khí kia đang liên tục chui vào trong người một ông lão hơn 70 tuổi đang nằm trên giường.

Giờ phút này, ông lão kia đang trợn to hai mắt im lặng nằm trên giường, con ngươi trống rỗng không chút cảm xúc, cả người ngơ ngác trông giống như không có linh hồn.

"Ông Trần Lục ơi!"

Trần Bắc Phong vừa nhìn thấy ông lão thì lập tức kích động chạy về phía ông ta.

Nhưng khi Trần Bắc Phong vừa chạy tới mép giường, trong mắt ông lão kia bỗng nhiên lóe lên sát khí.

Bàn tay gầy gò chợt giơ lên, một chưởng chứa đầy sức mạnh khủng bố cứ thế đập thẳng về phía Trần Bắc Phong.

"Anh ơi, cẩn thận kìa!"

Trần Thanh Thanh thấy vậy lập tức hoảng sợ hét lên.

Trần Bắc Phong cũng giật mình, cơ thể muốn lùi ra sau, lại phát hiện không gian xung quanh đã bị khóa chặt, anh ta hoàn toàn không thể nhúc nhích được gì.

"Ầm!"

Nhưng đúng lúc này, Diệp Viễn đã xuất hiện bên cạnh Trần Bắc Phong, thuận tay đập về phía một chưởng khủng bố kia của ông lão.

"Ầm!"

Cơ thể ông lão bỗng bay ngược ra ngoài, trực tiếp đụng nát cửa sổ.

Sau khi bay ra ngoài cửa sổ, con ngươi vô hồn của ông lão liếc Diệp Viễn một cái rồi giậm chân, cơ thể nhoáng lên mấy cái, sau đó biến mất.

"Rốt cuộc chuyện này là sao, sao ông Trần Lục cũng lợi hại như vậy?", Trần Bắc Phong vẫn còn sợ hãi hỏi.

Nếu ban nãy Diệp Viễn không ra tay thì chắc anh ta đã chết trong tay ông Trần Lục rồi.

"Ông ta chắc hẳn cũng bị điều khiển rồi!", Diệp Viễn bình tĩnh đáp.

"Đi, đến nhà tiếp theo xem thử!"

Diệp Viễn nói xong bèn trực tiếp đi ra ngoài.

Nhưng ngay khi Diệp Viễn vừa bước ra ngoài, Trần Lục vừa biến mất bỗng bay trở về từ cửa sổ.

Hơn nữa, một chưởng sắc bén của ông ta thế mà lại đánh về phía đám Trần Bắc Phong cũng vừa xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK