Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng bấy giờ hơi thở của bọn họ vô cùng hỗn loạn, có thể thấy đã sức cùng lực kiệt, hơn nữa còn bị thương ở các mức độ khác nhau, thậm chí có người còn nguy hiểm đến tính mạng.  

 

Đồng thời, Diệp Viễn còn cảm nhận được cách đó không xa sau lưng họ có một hơi thở mạnh mẽ đang nhanh chóng đuổi tới.  

 

“Ầm!”  

 

Khi bọn họ chỉ cách Diệp Viễn đâu đó hơn mười mét, thì có một người bị thương nặng nhất trong số họ trực tiếp ngã xuống đất.  

 

“Đội trưởng!”  

 

“Anh!”  

 

Tất cả mọi người đều hoảng hốt, nhất là cô gái kia vội vàng đi tới muốn đỡ người đó dậy.  

 

 

 

“Hiểu Kỳ, em mau chạy đi, đừng lo cho anh. Anh đã không thể sống tiếp được nữa, cũng đã gửi tin nhắn cho bố rồi, ông ấy sẽ tới cứu viện cho mọi người nhanh thôi!”  

 

“Không đâu anh, em đưa anh theo cùng!”  

 

Cô gái tên Hiểu Kỳ rất cứng đầu, giơ tay muốn đỡ người đàn ông kia dậy.  

 

Nhưng người đó đã dùng hết sức lực cuối cùng của mình để đẩy cô gái đó ra, nói.  

 

“Mau chạy đi, nếu không sẽ chẳng có ai thoát được!”  

 

Cô gái đó vẫn không chịu đi, mặt đầy nước mắt muốn đỡ người đàn ông đó dậy.  

 

Chuyện là hôm nay họ nhận được tin tức, có một tên ma đầu đã bị truy nã nhiều năm trong giới võ đạo xuất hiện ở Giang Châu.  

 

Lục Phiến Môn chính là người giữ trật tự cho giới võ đạo ở Hoa Hạ, tất nhiên phải tới để vây bắt người này.  

 

Nhưng khi bọn họ chạm trán với tên ma đầu đó mới phát hiện ra thực lực của tên này cực kỳ mạnh mẽ.  

 

Chẳng mấy chốc đã giải quyết hết nửa số người bên họ.  

 

Cũng may vào thời khắc quan trọng nhất, anh trai cô ta đã sử dụng một loại cấm thuật, trả giá bằng việc đứt hết kinh mạch toàn thân để giúp bọn họ cắt đuôi tên ma đầu.  

 

Sau đó họ mới có cơ hội bỏ trốn.  

 

“Em không đi, nếu chết thì cứ để chúng ta chết cùng với nhau đi!”, cô gái vẫn lắc đầu nói.  

 

“Ha ha, nhóc con xinh đẹp như vậy, sao tôi lại có thể để cho em chết được cơ chứ, tôi yêu thương em còn không kịp nữa là!”  

 

Đúng lúc này, bọn họ cảm nhận thấy trước mặt đã tối sầm, một bóng người đã xuất hiện ngay trước mặt họ.  

 

Đó là một người đàn ông trung niên với dáng người thấp bé, gầy yếu đến mức chỉ còn da bọc xương, mặt mũi

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK