Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ầm!"

Lúc này, bên ngoài sương đỏ, trên không trung, đám người Hiên Viên Dương Vũ và ngũ đại chiến tướng kia càng đánh càng hăng.

Cả hai bên đều tung ra đủ loại chiêu thức tuyệt mệnh.

Chiêu thức mạnh mẽ va chạm, như thể muốn xé nát toàn bộ không trung.

Bên trong sương đỏ, tám chiến tướng còn lại kia cũng tung ra các loại chiêu thức mạnh mẽ.

Võ giả bên phía Hoa Hạ đã xuất hiện xu hướng suy tàn.

Có rất nhiều người bị thương.

Bấy giờ, Diệp Viễn không thèm nương tay nữa.

Khí thế mạnh mẽ của kỳ Nguyên Anh đỉnh phong tuôn trào ra trong nháy mắt.

Trong chớp mắt khí thế mạnh mẽ đến mức khiến tất cả người xung quanh không nhịn được mà muốn quỳ lạy xuất hiện.

Sương đỏ bao phủ xung quanh đây lập tức bị đánh tan.

"Đều cút hết đi cho ông mày!"

Lúc này, Diệp Viễn bay lên giữa không trung, hét to một tiếng, âm thanh rung khắp mây xanh.

Hai bên vốn đang say sưa chiến đấu kịch liệt đều dừng tay, tất cả đều chuyển ánh mắt về phía Diệp Viễn.

Nhưng, khi mọi thấy khuôn mặt lạ lẫm của Diệp Viễn, ai ai cũng vô cùng nghi hoặc.

"Cậu là người phương nào?"

Trên hư không, người dẫn đầu thấy khí thế toàn thân của Diệp Viễn còn mạnh hơn mình mấy lần, trên mặt hiện lên vẻ kiêng kỵ nồng đậm.

Lúc ông ta tới đã điều tra rõ ràng.

Lần này nước Hoa Hạ chỉ phái Hiên Viên Dương Vũ và mấy người cao thủ từ vùng đất thánh tứ đại gia tộc.

Ngoài ra, lợi hại nhất cũng chỉ là người của vùng đất Lánh Đời.

Nhưng bây giờ, tại sao lại xuất hiện một người còn mạnh hơn cả ông ta?

Mấy kẻ mạnh của tứ đại gia tộc cũng đều nhìn về phía Diệp Viễn.

Bọn họ đều biết rõ ràng kẻ mạnh của nước Hoa Hạ, nhưng bây giờ Diệp Viễn đột nhiên xuất hiện, làm bọn họ cảm thấy vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc không gì sánh nổi.

Chỉ có Hiên Viên Dương Vũ nhẹ nhàng thở ra.

Ông ta tất nhiên biết người này là Diệp Viễn.

"Tất cả mọi người đều lui đi!"

Đúng lúc này, Hiên Viên Dương Vũ đột nhiên mở miệng quát.

Nói xong, ông ta là người đầu tiên nhảy xuống không trung.

Kẻ mạnh thuộc vùng đất thánh của tứ đại gia tộc thấy Hiên Viên Dương Vũ thế mà lui lại, càng khiến bọn họ thêm nghi ngờ.

Nhưng họ cũng không hề chần chừ, đồng loạt nhảy xuống theo.

"Tất cả mọi người lui lại!"

Công Tôn Nam Phi cũng không biết Diệp Viễn là người phương nào, nhưng Hiên Viên Dương Vũ và người tứ đại gia tộc đều lui.

Ông ta tất nhiên không dám chậm trễ, vội vàng mở miệng bảo mọi người đều lui.

Đám võ giả trên mặt đất cũng rất tò mò, nhưng tất cả mọi người đều vội vàng lùi ra sau lưng Diệp Viễn.

"Muốn lui, đều chết cho tôi!"

Trên mặt đất, một chiến tướng thấy vậy liền tiện tay đánh một chưởng về phía một võ giả gần người nhất.

Người võ giả kia thấy thế tức thì bị dọa đến sững sờ đứng tại chỗ.

Khi mà một chưởng kia của chiến tướng sắp sửa đánh vào người võ giả kia.

Bóng dáng Diệp Viễn đột nhiên xuất hiện trước người võ giả.

"Ầm!"

Một chưởng kia của chiến tướng vỗ vào ngực Diệp Viễn.

Nhưng không tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với anh.

Diệp Viễn vẫn nhẹ nhàng đứng tại chỗ.

Ngược lại là chiến tướng chủ động ra tay bị lực phản chấn trên người Diệp Viễn đánh bay.

Hung hăng đập vào sa mạc cách đó không xa.

Lực va chạm mạnh mẽ làm cho cả mặt đất chấn động mạnh.

"Trời ạ!"

Cảnh tượng này làm mọi người tại đây không nhịn được mà hít sâu một hơi.

Vừa rồi, bao nhiêu người bọn họ công kích một chiến tướng với đủ loại thủ đoạn được tung ra, nhưng lại không tạo thành bất kỳ tổn thương nào đối với chiến tướng này.

Nhưng bây giờ, Diệp Viễn chỉ bình tĩnh đứng tại chỗ, chiến tướng chủ động công kích thế mà bị lực phản chấn đánh bay.

Rốt cuộc là thực lực khủng bố cỡ nào mới có thể mạnh đến nhường này.

Giờ phút này, các cao thủ vùng đất thánh tứ đại gia tộc cũng nhìn nhau, bọn họ đều thấy được vẻ khiếp sợ nồng nặc trong mắt đối phương.

Cùng với.

Sự kiêng kỵ.

Trong dân gian nước Hoa Hạ cất giấu cao thủ yêu nghiệt như vậy từ lúc nào?

Mà bọn họ lại không hề biết.

Đặc biệt là cao thủ vùng đất thánh nhà họ Tiêu, thậm chí trong mắt còn lóe lên sát ý.

Bởi vì nhà họ Tiêu bọn họ tuyệt đối không cho phép có loại cao thủ không bị khống chế tồn tại.

Giờ phút này, không chỉ võ giả nước Hoa Hạ khiếp sợ, trên mặt mười hai chiến tướng nước Miến còn lại bị vẻ chấn động nồng nặc lấp đầy.

Chiến tướng dẫn đầu lần nữa quát to.

"Cậu rốt cuộc là ai?"

"Người chết không có tư cách đặt câu hỏi!"

Diệp Viễn quát lạnh một tiếng, bàn tay khẽ động.

Một ngọn lửa Nguyên Anh kinh khủng lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay anh.

Trong chớp mắt ngọn lửa Nguyên Anh này xuất hiện, không gian chung quanh dường như cũng không chịu nổi nhiệt độ của ngọn lửa kinh khủng này, truyền tới tiếng nổ đùng đùng.

Mà các võ giả ở xa trên ngàn mét cũng đều cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng kinh người lan khắp toàn thân trong nháy mắt.

Chiến tướng dẫn đầu trên không trung nhìn thấy ngọn lửa này, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

"Mau lui lại!"

Gần như đồng thời, thân thể của ông ta nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.

Bởi vì ông ta cảm nhận được hơi thở hủy diệt và hơi thở tử vong nồng nặc từ trên ngọn lửa đó.

Là thứ ông ta tuyệt đối không thể chống cự.

Hơn nữa, hôm nay, ông ta tới là muốn nhân cơ hội chặn giết người thế hệ trẻ của giới võ đạo Hoa Hạ.

Nhưng bây giờ chợt xuất hiện một cao thủ mà ông ta hoàn toàn không thể đối đầu, cộng thêm đám người Hiên Viên Dương Vũ vây xung quanh.

Ông ta đương nhiên sẽ không ngây ngốc lưu lại đó chờ chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK