Nhưng rất nhanh, cái giá một ngàn linh thạch này đã bị đám người ở đây tăng lên.
"Ba ngàn linh thạch!"
"Năm ngàn linh thạch!"
"Bảy ngàn linh thạch!"
"..."
Rất nhanh, giá cả đã đi tới mười ngàn, nhưng vẫn không hề dừng lại mà tăng dần lên.
"Năm mươi ngàn linh thạch!"
Lúc này, Đông Phương Hạo Vũ đột nhiên mở miệng nói.
Trực tiếp tăng giá cả lên một cái giá trên trời.
Người của gia tộc Đông Phương cũng rất muốn lấy được thứ này,
Cái giá năm mươi ngàn cũng đã giới hạn mà gia tộc Đông Phương bọn họ đủ khả năng tiếp nhận.
Sở dĩ anh ta thét giá lên tận đó cũng chính là vì để cho người ở đây không thể tăng lên được nữa.
Dù sao anh ta cũng biết rõ vốn liếng của tất cả mọi người ở đây.
Với giá tiền này của anh ta, gần như không ai có thể ra nhiều hơn anh ta được.
Ngay lúc Đông Phương Hạo Vũ nhận định tất cả mọi người không có cách nào ra giá cao hơn anh ta.
"Năm mươi ngàn một trăm!"
Giọng nói lạnh nhạt của Hiên Viên Ngạo Thiên vang lên.
Hiên Viên Ngạo Thiên biết rất rõ, lần này gia tộc Đông Phương nhất định phải lấy được tấm bản đồ kia.
Cũng bởi vậy, chắc chắn Đông Phương Hạo Vũ sẽ tăng giá cả lên tới một cái giá mà tất cả mọi người đều không so nổi.
Nhưng gia tộc Hiên Viên bọn họ cũng nhất định phải lấy được tấm bản đồ này.
Bởi vậy, lúc đi ra ngoài lần này, gia tộc bọn họ đã chuẩn bị rất nhiều linh thạch, để anh ta nhất định phải cướp được bản đồ.
Hơn nữa anh ta còn biết rất rõ ràng, giới hạn của gia tộc Đông Phương hẳn là khoảng năm mươi ngàn linh thạch.
"Hừ, anh có nhiều linh thạch như vậy sao?"
Đông Phương Hạo Vũ thản nhiên nói.
Cùng là gia tộc cổ võ, tài nguyên tu luyện hàng năm của mỗi gia tộc bọn họ đều có hạn, đương nhiên anh ta cũng biết rõ ràng lần này chắc hẳn số linh thạch mà gia tộc Hiên Viên mang ra linh thạch cũng không kém mình bao nhiêu.
Trước đó Hiên Viên Ngạo Thiên đã lấy được không ít linh khí cực phẩm, chắc bây giờ trên người cũng không còn nhiều linh thạch.
"Ha ha, tôi có bao nhiêu linh thạch đó là việc của tôi, dù sao bây giờ tôi đang nhiều hơn anh một trăm viên!", Hiên Viên Ngạo Thiên lạnh nhạt cười nói.
Lời này khiến ánh mắt Đông Phương Hạo Vũ có chút ngưng tụ, tiếp tục mở miệng nói: "Năm mươi ngàn hai trăm!"
"Năm mươi ngàn ba trăm!"
Hiên Viên Ngạo Thiên thản nhiên nói.
"Năm mươi ngàn năm trăm!", Đông Phương Hạo Vũ tăng giá lên lần nữa, sau đó liền lạnh lùng nhìn Hiên Viên Ngạo Thiên nói: "Tôi rất muốn nhìn xem gia tộc Hiên Viên còn có bao nhiêu linh thạch!"
"Ha ha, đúng là gia tộc Hiên Viên chúng tôi không có nhiều linh thạch lắm, nhưng chắc chắn là nhiều hơn anh!", Hiên Viên Ngạo Thiên lại mỉm cười, cũng lập tức tăng thêm hai trăm linh thạch: "Năm mươi ngàn bảy trăm!"
"Năm mươi hai ngàn!"
Đông Phương Hạo Vũ cắn răng, tiếp tục báo giá.
Mà giá tiền này cũng đã là tất cả vốn liếng của anh ta rồi, thêm một viên anh ta cũng không lấy ra được.
Bây giờ anh ta muốn cược, cược linh thạch trong tay gia tộc Hiên Viên không nhiều bằng anh ta.
Cái giá tiền này khiến Hiên Viên Ngạo Thiên hơi kinh hãi.
Lúc đầu anh ta cho rằng Đông Phương Hạo Vũ căng hết cỡ cũng chỉ có hơn năm mươi mốt ngàn linh thạch.