Nhưng lúc này, giọng nói lạnh băng của Liễu Bạch lại lần nữa truyền đến.
"Ông có thể thử xem!"
Nói xong, bàn tay Liễu Bạch khẽ cử động, một thanh trường thương toàn thân vàng óng xuất hiện trong tay, khí thế mạnh mẽ đè ép lên người trưởng lão Nakasan.
Cảm nhận được khí thế kinh khủng của Liễu Bạch, sắc mặt trưởng lão Nakasan đột ngột thay đổi, không dám có cử động chút nào.
Bởi vì ông ta cảm nhận được rất rõ, khí thế của Liễu Bạch đã hoàn toàn khóa chặt lấy ông ta, chỉ cần ông ta dám có chuyển động
thì khí thế của Liễu Bạch lấy mạng ông ta trong chớp mắt.
"Hừ!"
Nhưng vào lúc này, Nakano Youta lại hừ lạnh một tiếng, trên cơ thể anh ta cũng tỏa ra khí thế mạnh mẽ, đánh thẳng về phía Liễu Bạch.
Vào lúc hai bên đang giương cung bạt kiếm.
"Muốn dạy dỗ tôi, các người đã hỏi ý kiến của tôi chưa?"
Giọng nói lạnh nhạt của Diệp Viễn đột nhiên vang lên.
Giờ phút này, Diệp Viễn cũng không biết tại sao Liễu Bạch lại giúp mình như vậy, còn vì chuyện này mà xung đột với người phái Bát Kỳ.
Nhưng anh cảm thấy, chuyện của bản thân vẫn nên do bản thân giải quyết thì tốt hơn.
"Nơi này có chỗ cho cậu nói chuyện à?"
Chỉ là, Diệp Viễn vừa dứt lời, một đệ tử phái Bát Kỳ liền rất phách lối mở miệng nói.
"Ầm!"
Chỉ là, tên đệ tử phái Bát Kỳ đó vừa mới nói xong, Diệp Viễn đánh ra một chưởng.
Tên đệ tử phái Bát Kỳ đó liền bay ngược ra ngoài.
Ai cũng không lường trước được một màn bất ngờ này.
Không ngờ Diệp Viễn còn dám ra tay vào lúc này.
"Thằng khốn, tự tìm đường chết!"
Một đám đệ tử phái Bát Kỳ lập tức phẫn nộ quát.
"Tìm đường chết chính là các người!"
Diệp Viễn không nói thêm lời thừa thãi, bóng người khẽ động, liên tục phóng chưởng.
Theo từng đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương, một đám đệ tử phái Bát Kỳ đều bị đánh bay.
Một màn này khiến sắc mặt Nakano Youta hơi thay đổi, trong đôi mắt vô thức hiện ra một luồng sát ý.
"Thằng khốn!"
Sắc mặt mấy ông lão sau lưng Nakano Youta càng biến sắc hơn, bọn họ cũng không ngờ một tên vô danh tiểu tốt như Diệp Viễn lại dám ra tay với đệ tử phía Bát Kỳ trước mặt nhiều người như vậy.
Chuyện này quả thực là đang vả mặt phái Bát Kỳ bọn họ.
Mấy ông lão đó gần như đồng thời tấn công về phía Diệp Viễn.
Vào lúc Diệp Viễn chuẩn bị ra tay, trường thương trong tay Liễu Bạch hơi động, một luồng sáng vàng óng nhanh như chớp giật, đánh về phía mấy ông lão đó.
Mấy ông lão nhìn thấy trường thương vàng óng đánh tới như một tia chớp, sắc mặt đều đại biến, tất cả bọn họ gần như đồng thời lui về sau, không dám đỡ một thương kia.
Nhưng dù mấy lão già đã lui về sau mấy mét, trường thương vàng óng vẫn mang theo khí thế kinh khủng đánh thẳng về phía mặt bọn họ như cũ.
Mắt thấy thanh trường thương vàng óng sắp đánh trúng bọn họ, sắc mặt mấy người lại lần nữa thay đổi nhanh chóng.