Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tả Dật Hiên đột nhiên đưa tay ra khiến cho mấy người Thẩm Tiểu Tiểu hiểu ra được người này làm như vậy là để bắt chuyện với bọn họ.

Điều này khiến ba người họ đều liếc nhìn Tả Dật Hiên với ánh mắt khinh thường.

Thẩm Tiểu Tiểu cũng không để ý tới người này, chỉ đi thẳng qua mặt Tả Dật Hiên.

Không ngờ Tả Dật Hiên lại chặn trước mặt Thẩm Tiểu Tiểu nói.

"Người đẹp, đừng vội rời đi. Tôi thực sự biết cách nhận biết đá thô. Tôi có thể cho các cô một số lời khuyên về những loại đá thô mà các cô muốn!"

"Về phần thù lao, nếu các người đẹp không chê thì khi sự kiện giám định và triển lãm đá quý hôm nay kết thúc, tôi sẽ mời các người đẹp một bữa!"

Tả Dật Hiên nghĩ rằng mình rất hài hước.

Vốn dĩ anh ta đang muốn thể hiện sự giàu có của mình để gây ấn tượng với mấy người đẹp như Thẩm Tiểu Tiểu.

Nhưng kết quả là mấy người Thẩm Tiểu Tiểu vẫn phớt lờ anh ta như cũ.

Điều này khiến Tả Dật Hiên có chút buồn bực, đây là lần đầu tiên trong mấy năm qua anh gặp phải những người đẹp kiêu ngạo như vậy.

Nếu là trước đây, khi mấy người đẹp nhìn thấy anh ta xuống tay hào phóng như vậy thì đều nóng lòng muốn dính lên người anh ta.

Nhưng mấy người đẹp ở đây ngày hôm nay lại thẳng thừng phớt lờ anh ta.

Điều này khiến cho anh ta càng bộc phát tham vọng chinh phục mạnh mẽ.

Thấy sự giàu có của mình không thể thu hút sự chú ý của mấy người đẹp Thẩm Tiểu Tiểu, Tả Dật Hiên quyết định sử dụng khả năng thẩm định đá thô của mình để thu hút sự chú ý của mấy người đẹp này.

Là người giám định trẻ tuổi nhất ở thành phố Thanh Long, ngoại trừ ông cụ nhà mình và Hoa Đình Văn thì anh ta tự tin kỹ năng của mình không có đối thủ.

Bị người khác chặn lại khiến cho Thẩm Tiểu Tiểu có chút không vui.

"Xin lỗi, tôi không cần!"

Nói xong, Thẩm Tiểu Tiểu lại vượt qua Tả Dật Hiên, chuẩn bị đi ra ngoài.

Nhưng Tả Dật Hiên vậy mà lại chặn trước mặt Thẩm Tiểu Tiểu một lần nữa.

"Người đẹp này, có lẽ là cô không biết, nhưng ngoại trừ ông nội Tả Ngọc và ông Hoa Đình Văn thì tôi là người giám định đá thô giỏi nhất ở thành phố Thanh Long!"

Tả Dật Hiên vội vàng giới thiệu thân phận của mình, anh ta đã đoán ra rằng mấy người Thẩm Tiểu Tiểu chắc chắn là người từ bên ngoài đến.

Không biết thân phận của anh ta thì chỉ có thể là người bên ngoài, chứ nếu là người bản địa thì vừa nghe tên là phải biết anh ta rồi.

Dù sao Tả Dật Hiên cũng là một người nổi tiếng trong giới cược đá của thành phố Thanh Long.

"Tôi đã nói rồi, tôi không cần, nếu như anh còn không chịu tránh ra thì đừng trách chúng tôi vô lễ!"

Thẩm Tiểu Tiểu lúc này cũng có chút thiếu kiên nhẫn.

Người này đúng là đáng ghét.

Rõ ràng bọn họ đã từ chối anh ta rất nhiều lần nhưng người này vẫn bám dính như keo con chó.

Nhưng Tả Dật Hiên vẫn không tránh ra, ngược lại tỏ ra hứng thú nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Tiểu Tiểu mà mỉm cười.

Anh ta phát hiện khi tức giận thì Thẩm Tiểu Tiểu lại càng xinh đẹp hơn.

"Bốp!"

Tuy nhiên, Tả Dật Hiên chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Thẩm Tiểu Tiểu chưa được ba giây.

Thì toàn thân anh ta đã đột nhiên bay lên không trung.

Sau khi vẽ một vòng cung hoàn hảo trên bầu trời phía trên phòng triển lãm, anh ta đập lưng xuống sàn đá cẩm thạch cứng của phòng triển lãm.

Người vừa ra tay tất nhiên là Tiểu Vũ, cô ấy có chút khó chịu khi thấy Tả Dật Hiên lại quấy rầy Thẩm Tiểu Tiểu, người mà cô đã xem là chị dâu của mình.

Tiểu Vũ vốn còn định ra chiêu khiến cho anh ta phải đoạn tử tuyệt tôn, nhưng lại nhớ đến trước đây Diệp Viễn đã từng nói với cô ấy rằng nếu không có thù hận sâu đậm thì không nên tàn nhẫn với người khác như vậy, nhất là đối vời người bình thường.

Vì vậy, lúc nãy Tiểu Vũ mới không thi triển ra tuyệt chiêu khiến người ta đoạn tử tuyệt tôn mà chỉ đá bay Tả Dật Hiên đi.

Mặc dù Tiểu Vũ chưa sử dụng đến chiêu thức khiến cho anh ta đoạn tử tuyệt tôn, nhưng cú đá bình thường này cũng đã đủ khiến cho Tả Dật Hiên phải khổ sở.

Tả Dật Hiên nằm trên mặt đất, toàn thân bị va đập đến mức điên đảo thần trí, chiếc mũi cao thẳng bị gãy hoàn toàn, máu tươi không ngừng chảy ra.

Trong miệng anh ta chỉ còn lại vài chiếc răng.

Chỉ có thể nói là vô cùng khốn khổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK