Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh, câu chuyện của anh Khánh cũng kết thúc.

Lưu Hạo và những người khác đều tỏ ra kinh ngạc và không tưởng tượng nổi.

Nhưng sắc mặt của đám người Vương Vũ Hàm vẫn bình tĩnh như thường.

Thậm chí trong lòng bọn họ còn có chút khinh thường anh Khánh này.

Bởi vì bây giờ họ gần như đã hiểu rằng câu chuyện của anh Khánh căn bản là một câu chuyện bịa đặt.

Sau khi anh Khánh kể xong quá khứ “huy hoàng” của mình thì anh ta lập tức nhìn về đám người Vương Vũ Hàm trước.

Anh ta muốn nhìn thấy vẻ kinh ngạc và sùng bái trên khuôn mặt của bọn họ.

Nhưng điều làm anh ta thất vọng là mọi người đều tỏ ra rất dửng dưng, như thể quá khứ “huy hoàng” của anh ta căn bản không có chút hấp dẫn nào.

Kết quả này khiến anh Khánh có chút khó chịu, đây không phải là kết quả mà anh ta mong muốn.

Trong lúc anh Khánh đang định bịa thêm một vài câu chuyện về quá khứ “huy hoàng” để thu hút sự chú ý của đám người Vương Vũ Hàm.

Đột nhiên!

"Hú!"

Một loạt tiếng sói tru lớn vang lên từ cồn cát cách đó không xa.

Tiếng sói tru đột ngột này khiến sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi.

Vừa rồi bọn họ đều đang tập trung nghe câu chuyện của anh Khánh, cho nên cũng không cảm nhận được nguy hiểm đang lặng lẽ tiến đến gần mình.

Lúc này, hàng ngàn cặp mắt xanh thẳm của bầy sói đã xuất hiện xung quanh doanh trại của bọn họ, giống như những bóng ma trong đêm tối.

Hoàn toàn bao vây doanh trại của bọn họ.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao vẫn còn có sói thế?"

Lưu Hạo có chút khẩn trương, nhanh chóng trốn sang bên cạnh anh Khánh.

Anh Khánh còn đang buồn bực xem làm thế nào để thu hút sự chú ý của mấy cô gái đẹp Vương Vũ Hàm.

Không ngờ lại có một bầy sói khác đưa tới tận cửa sớm đến vậy, anh ta lập tức vung bàn tay lên, nói một cách rất dũng cảm.

"Yên tâm, có tôi ở đây, đám súc sinh kia tới bao nhiêu con thì tôi sẽ giết bấy nhiêu con!"

Nói xong, anh Khánh đứng dậy, vặn cổ một cách rất điệu nghệ.

Sau đó sải bước đi về phía bên ngoài doanh trại.

Chỉ là vừa đặt chân ra khỏi doanh trại được mấy bước thì anh ta đã dùng tốc độ nhanh nhất có thể để lùi lại.

Sắc mặt cũng trở nên vô cùng ảm đạm, thân thể cũng không ngừng run rẩy kịch liệt.

"Làm sao vậy, anh Khánh?"

Đám người Lưu Hạo thấy vậy thì nhất thời cũng có chút hiếu kỳ.

"Chó sói, rất nhiều chó sói!"

Lúc này, một đồng nghiệp của Vương Vũ Hàm đột nhiên hét lên đầy sợ hãi.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, bọn họ vô cùng hoảng sợ khi thấy những cặp mắt xanh sáng ngời liên tục xuất hiện xung quanh doanh trại.

Nhìn thấy xung quanh có hàng ngàn con sói với thân hình dài rộng, hàm răng sắc nhọn, tất cả mọi người đều cảm thấy một luồng khí lạnh lập tức ập từ đỉnh đầu đánh thẳng xuống gót chân.

Lưu Hạo và những người khác nhát gan, sợ đến mức ngồi bệt xuống đất.

Còn có một số người nhanh chóng trốn sau lưng anh Khánh.

"Anh Khánh, cứu mạng!"

Đáng tiếc, anh Khánh lúc này cũng không mạnh hơn bọn họ bao nhiêu.

Anh Khánh là một người tu võ không tệ, nhưng anh ta chỉ là một người tu võ vừa được thăng lên cấp Tông Sư thôi.

Đối phó với một hoặc hai con sói thì cực kỳ dễ dàng, nhưng bảo đối phó với một bầy hàng ngàn con sói.

Thì chẳng khác nào bảo chịu chết đi.

Mà sắc mặt của đám người Vương Vũ Hàm lúc này cũng trắng bệch.

Nhưng bọn họ cũng không chật vật như anh Khánh và đám người Lưu Hạo.

Một số đồng nghiệp nam lập tức lấy vũ khí tự vệ đã mang theo ra, nhanh chóng bảo vệ đám người Vương Vũ Hàm sau lưng mình.

"Mau đốt lửa đi, bầy sói sợ lửa!"

Vương Vũ Hàm cũng nói ngay, sau đó vội vàng tưới một ít vào đống lửa.

Những người khác lúc này cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng lao đến bên cạnh đống lửa, ném tất cả những gì có thể đốt được vào đống lửa.

Mặc dù ngọn lửa đã bốc cháy cao tận trời, nhưng bầy sói kia vẫn bình tĩnh đứng yên tại chỗ, hai mắt như hung thần, vẫn nhìn chằm chằm vào mọi người.

Lúc này, một con sói cao hơn những con sói khác, với bộ lông mượt mà và thon dài tiến lại gần.

"Sói đầu đàn!"

Mọi người lập tức nhận ra con sói kia chắc hẳn là con sói đầu đàn trong bầy sói.

Sau khi con sói đầu đàn đi về phía trước, nó vừa liếc mắt đã nhìn thấy con sói chết dưới chân anh Khánh.

"Hú!"

Con sói đầu đàn đột nhiên ngửa mặt lên trời, gào lên một lần nữa.

"Hú…"

Một giây kế tiếp, hàng ngàn con sói cũng đồng loạt ngửa mặt lên trời và gào lên.

Tiếng sói tru dày đặc và đáng sợ lập tức khiến mọi người có mặt đều cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân không ngừng run cầm cập.

Mấy giây sau, bầy sói đột nhiên ngừng hú lại, tất cả đều ném ánh mắt nhìn về phía mọi người trong doanh trại.

"Hú!"

Với một tiếng hú to của con sói đầu đàn, bầy sói lập tức xông về phía doanh trại.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người đều thay đổi lớn.

Mà anh Khánh lại là người đầu tiên chui vào trong lều trại.

Chỉ có một số người đàn ông đứng trước mặt Vương Vũ Hàm đồng thời nắm chặt vũ khí trong tay.

Bọn họ định sẽ chiến đấu trực diện với bầy sói này.

Nhưng khi nhìn thấy hàng trăm hàng ngàn con sói cùng nhau lao tới như vậy.

Chút dũng khí cuối cùng của bọn họ đều hoàn toàn sụp đổ.

Đám người sợ đến mức ngồi phịch xuống đất.

Con sói đầu tiên lao tới nhảy lên, hàm răng sắc nhọn của nó hung hăng cắn về phía đầu một đồng nghiệp nam của Vương Vũ Hàm.

Đồng nghiệp nam kia hoảng sợ đến mức nhắm chặt hai mắt lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK