Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi cả đội ngũ đi tiếp thêm mấy tiếng đồng hồ nữa, bầu trời vốn quang đãng, không mây lại đột nhiên xuất hiện những đám mây đen trĩu nặng.

Không ngừng tụ lại ở chân trời đằng xa.

Diệp Viễn và Hiên Viên Dương Vũ thấy vậy đều biến sắc.

Không hiểu sao, hai người lại có cảm giác đám mây xuất hiện đầy đột ngột này không phải là một chuyện tốt.

Hiên Viên Dương Vũ bảo Công Tôn Nam Phi yêu cầu cả đội phải tăng tốc.

Công Tôn Nam Phi cũng đã nhìn thấy những đám mây đang không ngừng tụ lại trên trời đó.

Anh ta không dám lơ là, lập tức báo cho cả đội phải đi nhanh hơn.

Thế nhưng, đội ngũ đi thêm chưa được một tiếng đồng hồ.

Những đám mây ở khắp chân trời xung quanh đã tụ lại thành hẳn một biển mây đen kịt.

Cuồn cuộn bay về phía bọn họ.

“Không hay rồi, đó là cơn lốc đen! Chúng ta đang ở chính giữa cơn lốc đen”.

Có võ giả quen thuộc địa hình sa mạc thấy vậy biến sắc.

“Nhanh lên, chiến thần Công Tôn, nhanh yêu cầu mọi người rời khỏi trung tâm cơn lốc đen, nếu không, khi cơn lốc tới đây, tất cả mọi người sẽ phải vùi thây ở sa mạc!”

Thế nhưng, võ giả này vừa dứt lời thì mọi người lập tức cảm thấy sa mạc vốn im lìm chợt có một cơn gió mát thổi tới.

Những tầng mây cuồn cuộn khắp bốn phía trên bầu trời xuất hiện những chiếc vòi rồng lớn hút cát vàng bay lên trời, đang điên cuồng lao tới chỗ bọn họ.

Vòi rồng càng ngày càng nhiều, rất nhiều vòi rồng nhập vào làm một, tạo thành những chiếc vòi rồng lớn hơn.

Không ngừng hút cát vàng ở sa mạc lên trên trời.

Nháy mắt, bốn phía xung quanh đã biến thành một biển cát vàng che khuất bầu trời, cuồn cuộn lao tới chỗ bọn họ.

“Tất cả đừng ngẩn người nữa, mau trốn thôi!”

Công Tôn Nam Phi hét to, mọi người lập tức hoàn hồn.

Người nào người nấy bỏ chạy như điên, lao đi khắp bốn phương tám hướng.

Người của tứ đại gia tộc và vùng đất Lánh Đời che chở cho con cháu, đệ tử nhà mình chạy tới nơi cơn lốc yếu nhất.

“Đi mau!”

Diệp Viễn cũng quát lên với Hiên Viên Dương Vũ.

Bản thân anh có thể cảm nhận được, nếu như toàn bộ các vòi rồng này nhập hết lại làm một thì e là ngay cả với thực lực hiện tại, anh cũng sẽ vẫn toi mạng.

Bọn Hiên Viên Dương Vũ không dám nấn ná, lập tức bỏ chạy theo Diệp Viễn.

Người của các môn phái võ đạo, gia tộc võ đại còn lại cũng chọn đi theo bọn Diệp Viễn.

Nhưng mọi người chỉ mới bỏ chạy khỏi chỗ này chưa được bao lâu thì những chiếc vòi rồng hút cát vàng đã càn quét tới chỗ bọn họ vừa rời đi.

Bao phủ hoàn toàn khu vực này.

Những cơn lốc xung quanh tụ về đây tạo thành một xoáy lốc cao chừng trăm trượng, rộng chừng mấy chục trượng.

Một số võ giả bỏ chạy sau cùng lập tức bị lực hút mạnh mẽ hút bay lên trời.

Sau khi rơi vào trong chiếc vòi rồng lớn này, chỉ mất không đầy một giây, cơ thể của các võ giả này đã bị xé vụn.

Một số người tận mắt chứng kiến cảnh tượng đáng sợ đó hoảng hốt kêu cha gọi mẹ, điên cuồng chạy trốn.

Thế nhưng, những người đó cũng chỉ chạy được vài bước đã bị cơn lốc di chuyển nhanh chóng đó hút vào.

Trong vòng chưa đầy một phút.

Đã có một trăm võ giả Hoa Hạ thiệt mạng.

“Không được, nếu cứ tiếp tục thế này thì tất cả chúng ta đều sẽ toi mạng!”

Trông thấy cơn lốc sau lưng đang nhanh chóng di chuyển tới đây và các võ giả đang liên tục bị hút vào trong cơn lốc, Hiên Viên Dương Vũ đột nhiên dừng bước.

Diệp Viễn ở bên cạnh cũng đã dừng lại.

Khi bọn Kiếm Vô Nhai cũng định dừng lại thì Diệp Viễn nói với Kiếm Vô Nhai:

“Anh dẫn mọi người đi tiếp, tôi và tiền bối Hiên Viên sẽ ở lại đây ngăn cơn lốc này!”

Kiếm Vô Nhai biết thực lực của mình không bằng Diệp Viễn và Hiên Viên Dương Vũ, có ở lại cũng chỉ thêm vướng tay vướng chân.

Bởi vậy, anh ta không nói gì nữa, vội vàng dẫn người nhà họ Vương và gia tộc Hiên Viên, cùng với một số võ giả đến từ các nơi khác của Hoa Hạ vẫn còn sống sót nhanh chóng chạy thẳng về phía trước.

“Chú Hiên Viên, chúng ta cùng ra tay xem có thể làm cơn lốc này thay đổi vị trí chút nào không”.

Hiên Viên Dương Vũ gật đầu, ông ta dừng lại cũng vì có ý này.

Ngay sau đó, hai người vội vàng dồn hết linh khí thiên địa trong người vào lòng bàn tay.

Rất nhanh, một quả cầu năng lượng có hơi thở đáng sợ đã hình thành trước mặt mỗi người.

“Lên!”

Gần như đồng thời, hai người đẩy quả cầu năng lượng trong tay mình đi, đập mạnh vào một bên sườn của cơn lốc to kia.

Nhưng điều khiến hai người cảm thấy bất lực là hai quả cầu năng lượng của bọn họ đập vào cơn lốc kia chẳng khác nào cầm ná cao su bắn vào một quả pháo.

Hoàn toàn không hề gây ra được chút ảnh hưởng nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK