Mục lục
Thần Y tu tiên - Diệp Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trước kia anh ta tưởng rằng thực lực của mình không kém Diệp Viễn bao nhiêu.  

 

Sau lần giao chiến trước, anh ta còn thấy thực lực Diệp Viễn nhiều nhất cũng chỉ cao hơn anh ta hai cảnh giới.  

 

Nhưng lúc này, nhìn thấy Diệp Viễn đón đỡ một quyền của cường giả Võ Thánh mà không hư hại chút nào.  

 

Anh ta biết mình quá khinh thường Diệp Viễn.  

 

Thực lực của Diệp Viễn không biết cao hơn anh ta bao nhiêu lần.  

 

Đương nhiên, Kiếm Vô Nhai cũng không rõ, Diệp Viễn là người tu tiên, hơn nữa vừa rồi Diệp Viễn tiếp một quyền của lão giả, thật ra anh cũng hội tụ toàn bộ linh khí Thiên Địa trong đan điền lên đến ngực.  

 

Không thì chỉ dựa vào thân xác cường đại, Diệp Viễn e rằng nếu mình bị một quyền của lão giả đánh trúng cũng sẽ bị thương.

Lúc này, Diệp Viễn mới nhẹ nhàng vỗ bụi trên ngực, mặt mang theo vẻ giễu cợt, nói.  

 

“Ông chỉ có chút sức lực vậy sao?”  

 

“Nếu tôi nhận ông một chiêu, bây giờ cũng đến lượt ông tiếp một chiêu của tôi!”  

 

Lời Diệp Viễn vừa dứt, lão giả lập tức sinh lòng sợ hãi, xoay người bỏ trốn.  

 

Chuyện vừa rồi khiến ông ta hiểu ra, Diệp Viễn quá mạnh, mạnh đến nỗi khiến ông ta không nảy sinh được bất kỳ dục vọng chiến đấu nào.  

 

Đánh nhau với người như vậy, ông ta biết mình chắc chắn không thể thắng nổi.  

 

Bây giờ ông ta chỉ có một suy nghĩ, đó chính là trốn.  

 

Chỉ là lão giả vừa mới cử động, quả đấm của Diệp Viễn cấp tốc phóng đại trước mặt ông ta.  

 

Điều này khiến sắc mặt lão giả biến đổi kịch liệt, tóc gáy dựng đứng.  

 

Ông ta vội vàng dùng hết sức, muốn chạy trốn.  

 

Nhưng lại kinh hãi phát hiện, không gian xung quanh ông ta bị phong cấm hoàn toàn.  

 

Cơ thể ông ta căn bản không nhúc nhích nổi.  

 

“Ầm!”  

 

Một tiếng động vang lên, một quyền của Diệp Viễn cực kỳ tùy ý, hơn nữa còn nhẹ tênh.  

 

Đánh vào ngực lão giả.  

 

Một quyền này của Diệp Viễn cũng không có bất kỳ năng lượng bùng nổ bên ngoài, giống như một cú đấm của người bình thường.  

 

Nhưng một quyền này lại khiến sắc mặt lão giả hoàn toàn biến thành tro tàn.  

 

“Mày…”  

 

Lão giả khó tin nhìn Diệp Viễn, bởi vì một quyền này đã khiến lục phủ ngũ tạng của ông ta bể thành bột.  

 

Nhưng dù như vậy, ông ta cũng không chết luôn, bởi vì linh khí Thiên Địa trong quả đấm của Diệp Viễn vẫn còn đang duy trì sinh mệnh của lão giả.  

 

“Nói đi, các người đến đây rốt cuộc có kế hoạch gì!”  

 

Sở dĩ Diệp Viễn không giết lão giả ngay lập tức, cũng bởi vì anh muốn làm rõ những người đến đây rốt cuộc có mục đích gì mà không muốn người ta biết.  

 

“Diệp Diệt Tiêu, mày mạnh, nhưng mày phá hoại chuyện tốt của tập đoàn Hạo Thiên, ông Lục sẽ không bỏ qua cho mày”.  

 

“Tao ở dưới đó chờ mày!”  

 

Nói xong, lão giả đột nhiên bóp vỡ miếng ngọc bội nắm trong tay.  

 

Trong nháy mắt ngọc bội tan vỡ, Diệp Viễn liền cảm giác được nguy hiểm tấn công tới, anh vội vàng tránh ra phía sau.  

 

“Ầm!”  

 

Cùng với tiếng vang rung trời, toàn thân lão giả nổ tung không còn sót lại thứ gì.  

 

Không hỏi ra được tin tức mình cần từ miệng lão giả, Diệp Viễn đảo mắt nhìn về phía các cường giả tập đoàn Hạo Thiên.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK